Tình Trong Như Đã – Nhạc khúc nói thay nỗi lòng những người yêu nhau nhưng không dám nói

Đăng ngày 29/08/2024

“Tình trong như đã mặt ngoài còn e” là câu nói thể hiện sự cảm mến của hai người dành cho nhau, trong thâm tâm họ đã thích nhau nhưng ở bên ngoài do ngại thể hiện nên họ còn ngại ngùng e thẹn, không dám thổ lộ tình cảm của mình. Nhưng yêu nhau là cảm xúc mãnh liệt đâu thể dấu diếm, dù chỉ một ánh mắt, hay nụ cười ta cũng toát lên tình yêu khi nhìn đối phương. Tình yêu của con gái càng e thẹn và ngại ngùng hơn khi được hỏi, nhưng ánh mắt chan chứa yêu thương mà cô nhìn anh thì lại tỏ rõ tình yêu. Có lẽ đồng điệu và thấu hiểu cho những nỗi niềm yêu thương mà không dám nói ấy, nhạc sĩ Quốc Dũng đã sáng tác một nhạc khúc thay cho lời tỏ tình, nhạc khúc “Tình trong như đã”. Chính như tên bài hát, đây là một tỏ tình, một câu chuyện tình đẹp còn nhiều e ấp và bỏ ngỏ chưa thành lời yêu.

Nhắc về nhạc sĩ Quốc Dũng là nhắc về một nhạc sĩ đa tài, ông sáng tác nhạc trên mọi thể loại, từ nhạc trẻ đến nhạc vàng, tình khúc Bolero,… Dưới ngòi bút khéo léo và tâm hồn nhạy cảm của mình, nhạc sĩ Quốc Dũng đã mang lại cho nền âm nhạc nhiều bài hát ngân vang cùng năm tháng như: Đường xưa, Chuyện hợp tan, Điệp khúc mùa xuân, Người về từ lòng đất,… Ngoài vai trò là nhạc sĩ, ông còn làm biên tập, hòa âm phối khí cho Đài truyền hình thành phố Hồ Chí Minh, ông còn thử sức với vai trò diễn viên trong vai nam chính phim Trường tôi của đạo diễn Lê Dân.

Tình trong như đã” là một nhạc khúc viết thay những tâm tư của hai người yêu nhau nhưng chưa dám thổ lộ cùng nhau. Nhạc khúc đưa người nghe về những lần gặp gỡ, những rung cảm của hai trái tim yêu nhưng lại ngại ngùng chỉ biết lặng ngắm nhìn nhau mà không thốt nên lời.

Mỗi khi gặp anh, dù phút giây mỏng manh

Hồn em như mái thuyền lướt trên dòng nước xanh

Đang cuốn trôi về anh.

Mỗi khi được gặp anh, dù có là những “phút giây mong manh” ta thoáng qua nhua trong tít tắt, nhưng chỉ một thoáng qua ấy lại mang hồn em theo xa “hồn em như mái thuyền lướt trên dòng nước xanh/ Đang cuốn trôi về anh”. Một khoảnh khắc nhìn lướt qua thôi, nhưng hôn em đã theo anh mất rồi. Hồn em như con thuyền phiêu đãng trên dòng nước xanh ngát tình yêu, dòng tình yêu ấy đang chảy về phía anh.

Lòng bâng khuâng dù quay lưng

mà không sao bước được nhanh

Mắt anh sáng ngời và nét môi hé cười

Để em thầm đón đợi một đôi lời đắm say

Không biết anh nghĩ gì ? Mà mãi không nói gì !

Nhạc sĩ Quốc Dũng tài hoa, đa tình

Mỗi lần thoáng gặp gỡ, lòng em lại bâng khuâng không dám nhìn anh lâu “dù quay lưng mà không sao bước được nhanh”. Muốn gặp anh, muốn nói cùng anh nhưng lại không dám, khi gặp được lại thẹn thùng quay lưng muốn đi nhanh qua, rồi em lại cầm lòng không được, muốn bước chân thả chậm để được cùng anh thêm lâu. Em thấy “mắt anh sáng ngời và nét môi hé cười” những khi thấy em, ánh mắt và  nét cười ấy của anh làm em thẹn thùng, “để em thầm đón đợi một lời đắm say”. Mà sao em chờ đã lâu, nhưng anh lại chỉ nhìn và hé môi cười “không biết anh nghĩ gì? Mà mãi không nói gì!”. Tâm hồn thiếu nữ mong manh lại hay nghĩ suy, cô muốn gặp anh nhưng lại không dám nói cùng anh. Muốn thấy nét môi anh cười, muốn thấy ánh mắt anh say đắm nhìn mình nhưng lại e thẹn quay lưng, để rồi lại hờn trách sao anh chỉ cười mà không nói gì.

Nhưng cô đâu biết, đâu chỉ riêng cô e thẹn ngại ngùng, anh cũng như cô, cũng ngại ngùng không cất nên lời.

Mỗi khi gặp em, lòng thiết tha gọi tên

Sợ em, quay gót lặng bước cho lòng xót thêm

Nên đứng trong lặng im.

Mỗi khi được gặp em, lòng anh tha thiết muốn được gọi tên em nhưng lại ngại ngùng chưa thốt nên câu thì em đã “quay gót lặng bước”. Nhìn theo bóng lưng em quay đi mà “lòng xót thêm”, anh trách mình sao làm em sợ, lại giận mình sao không dám gọi tên em nên anh chỉ biết “đứng trong lặng im” mà nhìn bóng em. Anh thấy nắng chiều lung linh rớt trên đôi vai em.

Chiều nghiêng nghiêng, bờ vai em

Vờn trong suối tóc dịu êm

Mắt em thoáng nhìn và má xinh thoáng hồng

Để tim anh rung động chừng buông lời ái ân

Chưa đến em ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi . . .

Hôn nhân nhiều thăng trầm của cố nhạc sĩ Quốc Dũng và danh ca Bảo Yến

“Chiều nghiêng nghiêng bờ vai em”, em như bức tranh đẹp buổi chiều hôm ấy với mái tóc dịu êm buông xõa, anh say đắm ngắm nhìn “mắt em thoáng nhìn và má xinh thoáng hồng”. Anh thấy em e thẹn đỏ mặt, má hồng mỗi lúc lén nhìn anh, mỗi lần như thế “để tim anh rung động chừng buông lời ái ân”. Anh biết em cũng thích anh như anh thích em, nhưng “chưa đến em ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi”. ta chưa kịp thổ lộ lại phải rời xa, anh chỉ biết đứng lặng im mà lưu luyến nhìn theo bóng em hòa dần trong nắng chiều xa.

Mỗi khi gặp nhau, ngàn ước mơ thầm trao

Lời tuy chưa nói lòng đã như thầm khắc sâu

Muôn kiếp không rời nhau.

Mỗi khi ta gặp nhau, dù chưa nói một lời nhưng ánh mắt đã nói thay “ngàn ước mơ thầm trao”. Dù e thẹn không dám nói lời ái ân tình lòng nhưng từ trong trái tim ta đã khắc sâu bóng hình nhau “lời tuy chưa nói lòng đã như thầm khắc sâu/ Muôn kiếp không rời nhau”. Dù chưa thổ lộ, nhưng chúng ta đã thầm hẹn ước, thầm ước mơ “muôn kiếp không rời” mãi khắc sâu một tình yêu sắc son thủy chung.

Đã yêu nhau mà xa nhau để lòng vương mãi sầu đau

Thấy nhau hững hờ, dù đã bao ngóng chờ

Để đêm về thẩn thờ dệt muôn ngàn ý thơ

Chưa đến nhau ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi . . .

Nhạc sĩ Quốc Dũng tiết lộ góc khuất ít biết về cuộc đời Bảo Yến

Chúng ta “tình trong như đã mặt ngoài còn e” dù biết rằng lòng của nhau nhưng lại không nói nên câu chào để buổi gặp thêm lâu, “đã yêu nhau mà xa nhau để lòng vương mãi sầu đau”. Ta im lặng không nói quay lưng lại khiến trái tim sầu đau, để con tim buồn “thấy nhau hững hờ, dù đã bao ngóng chờ”. Ta từng mong ngóng được gặp nhau, rồi lại e thẹn hững hờ mỗi khi thấy nhau, để rồi đêm đến lại “thẩn thờ dệt muôn ngàn ý thơ”. “Chưa đến nhau ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi…” câu hát như lời tự trách vì sự e thẹn của bản thân mà không thể bày tỏ tình yêu. Nhạc khúc khép lại trong sự hóm hỉnh về nỗi u sầu sao không nói khi gặp nhau. Lời ca mang theo tình yêu, mang theo những mộng ước cứ mãi văng vẳng bên tai người nghe. Lắng nghe “Tình trong như đã” ta như lạc vào buổi gặp gỡ đầy thẹn thùng của hai người yêu nhau, như chứng kiến những e thẹn đỏ mặt của tình yêu tuổi hồng. Nhạc khúc nhẹ nhàng thư thả và nồng nàn tình yêu đã mang đến cho người nghe những phút giây thư giãn và chìm đắm trong mật ngọt của tình yêu. Có lẽ đây cũng là lý do mà cho dù qua bao thập niên thì nhạc khúc “Tình trong như đã” vẫn ngân mãi, vẫn là một nhạc khúc mượn lời ca nói thay những trái tim e ấp trong tình yêu.

Mỗi khi gặp anh, dù phút giây mỏng manh
Hồn em như mái thuyền lướt trên dòng nước xanh
Đang cuốn trôi về anh.

Lòng bâng khuâng dù quay lưng
mà không sao bước được nhanh
Mắt anh sáng ngời và nét môi hé cười
Để em thầm đón đợi một đôi lời đắm say
Không biết anh nghĩ gì ? Mà mãi không nói gì !

Mỗi khi gặp em, lòng thiết tha gọi tên
Sợ em, quay gót lặng bước cho lòng xót thêm
Nên đứng trong lặng im.

Chiều nghiêng nghiêng, bờ vai em
Vờn trong suối tóc dịu êm
Mắt em thoáng nhìn và má xinh thoáng hồng
Để tim anh rung động chừng buông lời ái ân
Chưa đến em ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi . . .

Mỗi khi gặp nhau, ngàn ước mơ thầm trao
Lời tuy chưa nói lòng đã như thầm khắc sâu
Muôn kiếp không rời nhau.

Đã yêu nhau mà xa nhau để lòng vương mãi sầu đau
Thấy nhau hững hờ, dù đã bao ngóng chờ
Để đêm về thẩn thờ dệt muôn ngàn ý thơ
Chưa đến nhau ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi . . .