“Một Người Lên Xe Hoa” (Hoàng Trọng) – Hôm nay em lấy chồng, nhưng người cùng em bước vào lễ đường….lại chẳng là anh

Đăng ngày 03/09/2024

Có những tình yêu được đơm hoa, kết trái là một đám cưới ngọt ngào của đôi lứa yêu nhau trong sự chúc phúc của mọi người. Nhưng cũng có một đám cưới, mà người thì lên xe hoa theo chồng, người ở lại khóc thương cho cuộc tình dang dở, khóc cho người anh yêu lên xe hoa. Nhạc sĩ Hoàng Trọng đã vẽ lại chân thực cuộc tình đẫm nước mắt của hai người ấy, cô gái khóc theo chồng, chàng trai khóc cho chuyện tình qua nhạc khúc “Một người lên xe hoa”.

 

Nhạc sĩ Hoàng Trọng (1922-1998) là một nhạc sĩ nổi tiếng, ông được mệnh danh là “Vua tango” của âm nhạc Việt Nam. Những ca khúc mang tên ông đến với khán giả như: Cánh hoa yêu, Dừng bước giang hồ, Ngàn thu áo tím, Nhạc sầu tương tư,… Trong hơn 200 nhạc phẩm, ông chỉ tự đặt lời khoảng 40 ca khúc. Số còn lại được sự giúp đỡ của nhiều nhạc sĩ khác như Hồ Đình Phương. Hoàng Dương, Nguyễn Túc,… và nhạc khúc Một người lên xe hoa là một trong số những ca khúc cho chính Hoàng Trọng tự đặt lời.

Một người lên xe hoa” là câu chuyện buồn được vẽ nên bởi giọt nước mắt mặn đắng của sự chia xa. Là bức tranh chiều không mưa “nhưng ướt hai phương trời”.

Chiều buồn mưa không rơi,

Nhưng ướt hai phương trời

Em khóc trong ngày cưới .

Nhạc buồn cung chia phôi

Anh khóc âm thầm thôi

Hai đứa cùng ngậm ngùi .

Đám cưới kết thúc vào một “chiều buồn không mưa”, nhưng “ướt hai phương trời”, phương trời của em và phương trời của anh đều ướt bởi những giọt nước mắt chia xa. Chúng ta cùng khóc cho cuộc tình của nhau, “hai đứa cùng ngậm ngùi”. Em khóc trong ngày cưới, khóc vì khúc nhạc buồn vang câu chia phôi, em khóc trong sự chúc phúc của mọi người, khóc theo chồng về nơi xa. Từ nay em là cô dâu mới, em có một mái ấm gia đình, nơi ấy không có anh. Còn anh chỉ có thể khóc trong âm thầm, lặng lẽ, anh khóc cho cuộc tình mình dang dở, chia phôi. Vì ngày vui của em, anh đâu thể khóc. Nhưng lòng đau thắt, nước mắt tuôn rơi, anh chỉ có thể lén khóc vì em lần sau cuối này. Từ nay đôi ta đôi ngã chia phôi.

Xuân Thu hát Một Người Lên Xe Hoa của nhạc sĩ Hoàng Trọng

Một người lên xe hoa

Đôi mắt nhung hoen mờ

mang biết bao sầu nhớ

Một người buồn trông theo

khi khuất xa người yêu

Bỗng thấy lòng quạnh hiu

Anh nhìn em bước lên xe hoa, anh thấy được “đôi mắt nhung hoen mờ”, anh thấy mắt em “mang biết bao sầu nhớ”. Nhưng anh không thể ôm lấy em, không thể lau giọt nước nơi khóe mắt em nưa. Anh chỉ có thể “buồn trông theo”. Nhìn bóng dáng em xa dần xa dần khuất bóng trên chặng đường rộp xác pháo vui  mà “bỗng thấy lòng quạnh hiu”. Tiễn em theo chồng, nhìn người anh yêu nay đã là cô dâu, chỉ tiếc thương rằng phận đời chia cách, anh không thể trở thành chú rể trong ngày vui ấy. Anh chỉ có thể nuốt ngậm đắng, ôm nỗi đau chia cách mà tiễn em theo chồng, ước mong em có được một cuộc sống hạnh phúc, hạnh phúc dù không có anh.

Anh ơi những ngày vui thế là thôi

Thế là xa mất rồi

Nhưng nhớ nhưng thương sao cho nguôi ?

Anh ơi thế là thôi chúng mình xa cách rồi

Từ giã lệ ướt hai phương trời .

Nhưng anh ơi, ngày cưới vui là thế thôi, như tình mình đẹp cũng chỉ thế thôi,ngày em lên xe hoa mình “xa mất rồi”. Nhưng những nhớ nhung trong lòng em biết sao cho nguôi, ngày vui là vậy nhưng sao mắt em ướt nhòa. Em khóc cho cuộc tình mình, khóc cho anh và khóc cho em, “từ gia lệ ướt hai phương trời”, anh ơi lòng em cũng đau không kém. Em lên xe hoa, lấy người mà em chẳng yêu, em lên xe hoa lại mất anh thật rồi, “chúng mình xa cách rồi”. Câu ca như nỉ non, da diết mà xoáy sâu vào lòng người. Những giọt nước mắt thương đau cho cuộc tình tan như rơi vào tâm mỗi người nghe, ta như cảm được nỗi đau ấy, như có thể thấy sự đau đớn của một tình yêu dang dở.

Một Người Lên Xe Hoa (Hoàng Trọng) - Trang Mỹ Dung - YouTube

Một người khi thu sang

Trao nhớ thương trong cung đàn

trong tiếng tơ sầu oán

Một người tìm trang thơ

Năm cũ mơ người xưa trong gió lạnh đìu hiu . . .

Để rồi từ đó, khi sang thu một người mượn lấy cung đàn mà gieo bao nỗi nhớ nhung, gieo cho tiếng tơ đàn bao nỗi sầu oán về cuộc tình chia phôi. “Một người tìm trang thơ”, nằm mơ về người xưa trong “gió lạnh đìu hiu”.  Anh mượn cung đàn gieo nỗi nhớ, mang theo sầu oán cho cuộc tình chúng mình. Anh nhớ em, nhớ những kỷ niệm của chúng mình thuở còn yêu nhau. Nhưng anh cũng sầu oán, sầu cho phận đời ngang trái, chia cách chuyện chúng mình, oán cho số phận an bày để đôi ta yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau. Anh trách mình sao giữ được em, anh trách em sao nỡ lấy chồng phụ anh… Còn em chỉ có thể tìm về những trang thơ, những dòng thơ tình ngày nào của chúng mình. Em mơ về anh, mơ về chuyện chúng mình, nhưng rồi lại chợt tỉnh giấc giữa đêm thâu lạnh tanh. Lòng em cũng buốt giá, cũng nhớ thương và sầu đau…

“Một người lên xe hoa” là câu chuyện buồn được vẽ lên bởi những giọt nước mắt chia phôi, là bức tranh về ngày cưới nhưng lại không có cảnh vui mừng, mà chỉ là một bức tranh u buồn, mang nặng u sầu, đau thương của cuộc tình dang dở. Nhạc sĩ Hoàng Trọng đã thổi hồn vào từng ca từ, mỗi ca từ như mang nỗi buồn của chàng trai,nỗi nhớ của cô gái, mang nỗi đau của họ mà ngân vang lên trong lòng người nghe.

Trích lời bài hát Một Người Lên Xe Hoa:

Chiều buồn mưa không rơi,
Nhưng ướt hai phương trời
Em khóc trong ngày cưới .
Nhạc buồn cung chia phôi
Anh khóc âm thầm thôi
Hai đứa cùng ngậm ngùi .

Đôi mắt nhung hoen mờ
mang biết bao sầu nhớ
Một người buồn trông theo
khi khuất xa người yêu
Bỗng thấy lòng quạnh hiu

Anh ơi những ngày vui thế là thôi
Thế là xa mất rồi
Nhưng nhớ nhưng thương sao cho nguôi ?
Anh ơi thế là thôi chúng mình xa cách rồi
Từ gĩa lệ ướt hai phương trời .

Một người khi thu sang
Trao nhớ thương trong cung đàn
trong tiếng tơ sầu oán
Một người tìm trang thơ
Năm cũ mơ người xưa trong gió lạnh đìu hiu . . .