Cùng nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ quay ngược thời gian, hoài niệm lại mối tình đầu “tuổi hồng” trong tuyệt khúc “Tạ Tình”

Có mấy ai là người yêu nhạc Việt Nam mà không biết đến người nhạc sĩ họ Hoàng – Hoàng Thi Thơ – Một tài năng âm nhạc bậc nhất, ông đã dâng hiến gần như cả cuộc đời mình cho âm nhạc với biết bao câu chuyện vui buồn trải dài được lồng ghép suốt mấy mươi năm. Kể từ khi nền âm nhạc Việt Nam vẫn còn chập chững chứ chưa được vững vàng như sau này thì những tuyệt khúc do nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã trở thành nỗi vương vấn trong tâm trí người nghe. Mỗi nhạc khúc ghi dấu lại một thời điểm, mỗi giai điệu và ca từ vang lên là một câu chuyện, một kỷ niệm ùa về, gây nên bao nhớ thương trong lòng người yêu nhạc.

Nhạc sĩ Hoàng Thị Thơ (bên phải hình)

“Tình yêu nào như đến trong mơ, tình yêu nào êm ái như thơ…” là những câu hát được vang lên từ những màn hình vô tuyến truyền hình của một thuở Sài Gòn xưa, văng vẳng trên từng con phố nhỏ, du dương trong từng quán cafe hoài niệm,…Những ca từ trong sáng tác của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ không đơn thuần được viết nên là một bài hát, mà nó còn là sự rung cảm trong tâm hồn của người nhạc sĩ, là những cảm xúc chân thật xuất phát từ con tim của kẻ si tình, không bao giờ bị cuốn trôi bởi những cơn sóng, mãi mãi sẽ đọng lại nơi sâu thẳm trong trái tim người mến mộ.

Riêng nhạc khúc “Tạ Tình” của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ rất đặc biệt, nó được sáng tác vào năm 1970. “Tạ Tình” chính là nhạc khúc trong phim Tiếng Hát Học Trò qua giọng thể hiển của nữ ca sĩ Thanh Lan – cũng chính là nữ chính của bộ phim này. Lời bài hát mang nội dung của một cô nàng thất vọng về mối tình đầu dang dở, nó không hoãn mỹ và thần tiên như cô vẫn hằng đêm mơ tưởng, nó khiến cô chịu nhiều sự tổn thương nhưng lại chẳng khiến nàng mất niềm tin vào chuyện tình yêu mộng ảo. Đến cuối cùng, cô nàng không quyết định quên đi hay buông bỏ vì sợ nhung nhớ làm sầu càng thêm đau, mà nàng lựa chọn tôn thờ, lựa chọn lưu giữ mối tình đầu như một phần tươi đẹp của ký ức và vững tin bước tiếp trên đoạn đường gian nan phía trước.

“Từ kiếp nào ta ngỡ bơ vơ

Người ân tình sao nỡ xa ta

Từ kiếp nào tình nỡ tình sầu

Và lòng thì ngỡ lòng buồn

Lòng ngỡ lòng buồn vì lòng tìm mãi tình hồng

Tìm mãi tình hồng mà tình thì mãi mịt mùng

Ai đi tìm ai suốt đời.

Ai đi tìm ai suốt đời …”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thảo Ly trình bày trước 75.

Có những người chỉ vừa gặp nhau thôi nhưng lại ngỡ là đã quen nhau từ muôn kiếp trước, cảm giác thân thuộc đến lạ kỳ. Rồi thì sao? Họ đến bên nhau, họ yêu nhau, nhưng lại không biết tự bao giờ mà họ lại thấy lạc lõng trong chính mối quan hệ mà họ từng vun đắp và tôn sùng. Kết quả sau cùng cho sự bơ vơ ấy sẽ không gì khác lạ chính là sự ra đi của một trong hai người. Ta không nói người ở lại hay người ra đi chịu tổn thương hơn, cũng không bàn đến chuyện trong một câu tình nam hay nữ thiệt thòi nhiều hơn mà ta đang nói đến việc ai là người bỏ ra tình cảm nhiều hơn mới chính là người nhận lại u sầu càng nặng hơn. Bởi họ đặt niềm tin nhiều hơn nhưng nhận lại càng thêm thất vọng.

Người nhân tình trong bài hát – mối tình đầu của cô thiếu nữ học trò đã đan tâm mà rời xa nàng, bỏ lại một nắm tơ vò trong lòng với ngổn ngang những suy nghĩ tiêu cực. Đến tận lúc này, nàng mới chợt nhận ra một sự thật phũ phàng: Tình yêu của thực tế không đẹp như trong mơ hay trong mộng tưởng của nàng, nó chỉ đẹp khi đôi tình lữ còn duyên còn nợ và nó chỉ như tro tàn khi duyên kiếp đã trả xong. Nàng cứ mãi lang thang, cứ mãi đắm chìm trong viễn cảnh tình yêu màu hồng: “Lòng ngỡ lòng buồn vì lòng tìm mãi tình hồng, tìm mãi tình hồng mà tình thì mãi mịt mùng” – Bản thân cứ mãi trôi lạc vào vô định để tìm kiếm cái gọi là “tình hồng” nhưng đã sao, tình vẫn cứ mãi mịt mùng, người thì cứ như lạc sương mù không lối thoát.

“Ai đi tìm ai suốt đời”, câu hát nghe xót xa làm sao! Ai sẽ tìm ai, ai sẽ thấy ai, ai sẽ hạnh phúc. Biết là tình yêu sẽ không tự động tìm tới nếu chúng ta cứ mãi dậm chân tại chỗ, nhưng biết phải tìm ở đâu và tìm như thế nào mới được đây? Không thể dành cả một đời để truy tìm cái gọi là “tình hồng mộng ảo”, tình đẹp hay đau thương là do chúng ta, hai con người trong cuộc yêu vun đắp và gìn giữ, chứ không phải mù quáng mà lưu lạc để kiếm tìm thứ tình ái sầu thương.

“…..Tình yêu nào như đến trong mơ

Tình yêu nào êm ái như thơ

Tình yêu nào lòng cứ đợi chờ

Đợi chờ từng phút từng giờ

Từng phút từng giờ mà tình thì đến nào ngờ

Tình đến nào ngờ vì tình nào có hẹn giờ

Em đi tìm anh suốt đời.

Em đi tìm anh suốt đời…..”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Elvis Phương trình bày.

Ngồi xuống và suy ngẫm lại, có tình yêu nào đẹp như mơ không? Một người yêu hoàn mỹ đến từ giấc mộng của chính ta, một câu chuyện tình diễn ra như bước ra từ cổ tích: biết nhau, yêu nhau, hạnh phúc, thương nhau rồi cùng già đi và chết, “một đời một kiếp một đôi nhân”. “Tình yêu nào êm ái như thơ”, ngọt ngào như đường mật và tươi đẹp như sắc hồng công chúa. Thử hỏi, trên đời có loại ái tình ấy không? Nếu có thì nó đang nơi nào? Mà sao “lòng cứ đợi chờ, đợi chờ từng phút từng giây”.

Người ta vẫn hay nói một câu vui, nhưng lại đúng: “Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo”, cứ mãi theo đuổi một người nhưng họ lại xem mình là một cái đuôi đeo bám, học chạy mình đuổi – một cuộc đua không hồi kết, nhưng ta lại được định sẵn là người thua cuộc. Nhưng khi mỏi mệt rồi, không muốn theo đuôi bất kỳ ai, không muốn níu giữ thứ không thuộc về mình nữa thì bất ngờ người ấy lại quay đầu, bất ngờ người ấy lại trở thành bản sao theo đuôi mình. Cũng giống như câu hát: “Từng phút từng giờ mà tình thì đến nào ngờ, tình đến nào ngờ vì tình nào có hẹn giờ”, chúng ta hoàn toàn không lường trước được mốc thời gian mà tình tới, nó đến trong vô thức, trong lúc chúng ta hoàn toàn không phòng bị. Vậy tại sao lại còn thêm câu hát: “Em đi tìm anh suốt đời”? Đã biết tình đến không hẹn trước và tình đi cũng chẳng tạ từ, vậy tại sao người con gái ấy vẫn mãi tìm kiếm trong vô vọng, vẫn đắm chìm trong bí cảnh mà không chịu thoát ra? Nên nói cô cố chấp hay là si tình đây?

“….Đời em ngỡ chết theo ngày buồn

Buồn lẻ loi thấy đâu niềm vui

Niềm vui đó xót xa đợi chờ

Chừ đã tới với tình anh cho

Tình yêu này em nhớ ơn anh

Tình yêu này em nhớ ơn thêm…..”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thanh Thuý trình bày.

Nhưng may mắn thay, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ không khiến người nghe quá đau buồn bởi nàng thiếu nữ cuối cùng cũng vực dậy được tinh thần sau bao tháng ngày nhốt mình trong quá khứ bi thương, hay nói chính xác hơn là nàng không chấp nhận nỗi sự thật bản thân bị bỏ rơi bởi mối tình đầu ngọt ngào.

“Đời em ngỡ chết theo ngày buồn”, nàng biết bản thân dường như đã chết đi một lần, nhưng chết ở đây là chết tình, con tim yêu vốn rộn rã bỗng lặng câm như đã chết. Những ngày tháng đó, đau thương biết là bao nhiêu, xót xa đến nhường nào, bởi nó không chỉ là mối tình sâu đậm mà còn là mối tình đầu nên càng khó quên và cũng càng khổ sở hơn. Nàng dường như không còn tìm thấy niềm vui cho bản thân, cảm giác suy sụp như bị cả thế giới quay lưng vì khi yêu – anh chính là cả thế giới. Chờ đợi như một liều thuốc độc, chờ đợi anh hồi tâm chuyển ý, chờ đợi anh sẽ suy nghĩ lại cho cuộc tình của chúng ta rồi quay về. Nhưng rồi chợt nàng nhận ra: “Chừ đã tới với tình anh cho”, không còn ý nghĩa và sẽ chẳng bao giờ như trước kia được. Nên nàng chỉ muốn lưu giữ câu chuyện tình ấy vào sâu trong miền ký ức, sẽ nhớ thương mình từng yêu nhau, sẽ luyến lưu tình này nhưng sẽ không còn sầu lụy nữa…

“…..Tình yêu này, tình quá ngọt ngào

Và tình còn quá tràn đầy

Tình quá tràn đầy làm lòng cảm thấy nghẹn lời

Lòng thấy nghẹn lời vì tình hồng rực rỡ một trời

Em tôn thờ anh suốt đời

Em tôn thờ anh suốt đời

Tình yêu này, tình yêu này

Tình yêu này, em nhớ ơn anh.”

Tình đầu là mối tình nhớ, tình đầu ngọt ngào và trong sáng chứ không hề có chút toan tính hay vụ lợi. Nó là những nồng cháy của tuổi mới lớn, là sự mộng mơ của lứa tuổi thiếu thời, hai người yêu nhau đã mang hết tất cả tình yêu đầu đời cho nhau. Tình đã đong đầy như thế nên khi chia ly, đôi người cách biệt thì biết bao nhiêu lời muốn nói cùng nhau nhưng không hiểu sau lại chẳng thể thốt nên lời, nó cứ nghẹn ngào nơi cổ họng, cứ cứ uất tại nơi đó không thể bộc lộ ra. Tình đầu ý nghĩa như thế, nó là bước ngoặt cho sự trưởng thành trong tình yêu, thử hỏi, có ai mà không muốn tôn thờ và nhân vật cũng thế, tôn thờ suốt cuộc đời này.

“Tạ Tình” của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ chính là những ân tình của ông dành cho cuộc đời này, ông như một viên ngọc châu lấp lánh tô điểm thêm cho cuộc đời thêm nhẹ nhàng và phong phú. Nghe nhạc của Hoàng Thi Thơ, vui sẽ càng vui, buồn sẽ được vơi dần hết, nét vui tươi trong âm nhạc của ông chính là ánh sáng xóa tan những ê chề trong cuộc sống này.

Lời bài hát Tạ Tình – Hoàng Thi Thơ

Từ kiếp nào ta ngỡ bơ vơ
Người ân tình sao nỡ xa ta
Từ kiếp nào tình nỡ tình sầu
Và lòng thì ngỡ lòng buồn
Lòng ngỡ lòng buồn vì lòng tìm mãi tình hồng
Tìm mãi tình hồng mà tình thì mãi mịt mùng
Ai đi tìm ai suốt đời.
Ai đi tìm ai suốt đời …

Tình yêu nào như đến trong mơ
Tình yêu nào êm ái như thơ
Tình yêu nào lòng cứ đợi chờ
Đợi chờ từng phút từng giờ
Từng phút từng giờ mà tình thì đến nào ngờ
Tình đến nào ngờ vì tình nào có hẹn giờ
Em đi tìm anh suốt đời.
Em đi tìm anh suốt đời.

Đời em ngỡ chết theo ngày buồn
Buồn lẻ loi thấy đâu niềm vui
Niềm vui đó xót xa đợi chờ
Chừ đã tới với tình anh cho

Tình yêu này em nhớ ơn anh
Tình yêu này em nhớ ơn thêm.

Tình yêu này, tình quá ngọt ngào
Và tình còn quá tràn đầy
Tình quá tràn đầy làm lòng cảm thấy nghẹn lời
Lòng thấy ngẹn lời vì tình hồng rực rỡ một trời
Em tôn thờ anh suốt đời
Em tôn thờ anh suốt đời

Tình yêu này, tình yêu này
Tình yêu này, em nhớ ơn anh.

1/5 - (1 bình chọn)

Viết một bình luận