“Bài Thơ Cuối Cùng” (Hoàng Thi Thơ) – Gửi tặng em đôi dòng thơ cuối, để mai này chẳng còn thương đau

Đăng ngày 20/07/2024

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ nổi tiếng với những nhạc khúc hay như: “Bài Thơ Cuối Cùng”, “Túp Lều Lý Tưởng”, “Đường Xưa Lối Cũ”,…Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã hoạt động rất tích cực trong sự nghiệp sáng tác của mình, ngoài chủ đề quê hương dân tộc được ông ưa chuộng và dành nhiều tâm huyết, thì những tuyệt khúc tình cảm cũng được nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sáng tác với số lượng dồi dào. Theo Hoàng Thi Thơ chia sẻ: Chính bản tính nghệ sĩ trong ông đã dễ dàng tạo nên những rung cảm trong mình, để sáng tác nên những nhạc phẩm tình cảm có sức sống mãnh liệt với thời gian đến thế.

Ca khúc “Bài Thơ Cuối Cùng” không phải nhạc khúc xuất sắc nhất trong tuyển tập âm nhạc của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, nhưng nó lại là một trong số nhiều ca khúc hay nhất về tình yêu của ông được khán giả đón nhận nhiệt tình nhất. Ca khúc chỉ đơn thuần là nỗi niềm cùng những hoài niệm của nhạc sĩ về một câu chuyện tình tan vỡ, ông không muốn trượt dài trong đau khổ, mà muốn mạnh mẽ đứng lên, mạnh mẽ tạm biệt bóng hình người con gái ông đã từng yêu thương để tiếp tục vững bước trên con đường mai sau.

Với Hoàng Thi Thơ, chuyện tình đáng nhớ thường là những câu chuyện tình buồn. Nhưng qua bài “Bài Thơ Cuối Cùng”, nhạc sĩ muốn mang đến cho những kẻ thất bại trong tình yêu một thông điệp chữa lành hữu ích. Chúng ta không thể cứ đắm chìm mãi trong quá khứ, trong nỗi buồn dai dẳng với một người có khi chẳng còn nhớ đến ta. Ai rồi cũng sẽ khác thôi, và thời gian sẽ là liều thuốc tiên tốt nhất có thể chữa lành những vết thương cũ. Nên hãy học cách bước qua nó, học cách xem những yêu thương cũ là một cơn gió thoảng nhẹ qua đời mình.Nhạc Việt trước 75: Bài thơ cuối cùng (Hoàng Thi Thơ)

“Đây bài thơ cuối cùng anh viết cho em

Anh viết cho em bài ca mộng ước

Vừa khi tàn úa, tựa như mùa lá

Chết theo thu già, cũng như trăng tà

Chết theo đêm buồn dần qua…..

Mở đầu ca khúc, nhạc sĩ đã khẳng định: Đây sẽ là bài thơ cuối cùng chàng dành tặng cho nàng trong cuộc đời này, đường tương lai sắp tới, chàng vẫn sẽ có nhiều vần thơ điệu nhạc, có thể vẫn viết cho một người con gái nhưng sẽ chẳng còn bài nào dành cho nàng nữa. Bài thơ này sẽ mang theo nhiều mộng ước, nhiều lời chúc tốt đẹp ngọt ngào, nhưng chàng cũng biết trong bài thơ ấy sẽ chẳng bao giờ có câu từ níu được bước chân người xưa. Vì lá khi tàn, cây sẽ thay màu áo mới, thu già thì thu mới sẽ lại đến, trăng có tà trăng vẫn có lúc tròn vành soi sáng…Nhưng tình ta chết rồi thì sẽ chết mãi theo thời gian, tình ta sẽ phai theo lá tàn, chết theo mùa thu già đã qua, chết theo những đêm buồn đã cũ…

“…..Thôi tình đã thế này, em đó anh đây

Em đó anh đây, mà đâu còn nữa

Chiều trông chờ đón, buồn vui cũng úa

Những đêm trăng buồn, những khi dỗi hờn

Đón nhau bên đường tình mơ….”

Mỗi người đã mỗi con đường – anh đây còn em nơi đó, sẽ chẳng bao giờ gặp lại vì tình mình có còn gì đâu, mọi thứ đã chấm dứt như chợt tỉnh giấc sau một giấc mộng dài. Chẳng còn những chiều chiều trông đợi mà đón chờ nhau, chẳng còn những sẻ chia vui buồn trong nỗi lòng đôi lứa, chẳng còn những đêm trăng tà dạo bước cùng nhau, và cũng chẳng còn những dỗi hờn vu vơ trong những lần đùa giỡn. Cuộc tình của ta đã úa tàn như hoa kia phai màu, như trời đêm không trăng sao,…Mộng ước đôi tình lữ trở lại bên nhau, hạnh phúc như thuở đầu, đón đưa nhau qua từng con phố,….có chăng chỉ là trong mộng ảo, một giấc đẹp nhưng cũng quá đau thương.Nhớ nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ - Tuổi Trẻ Online

Những kỷ niệm đã cũ, cứ nghĩ là đã nhạt nhưng khi nhớ lại, người ta vẫn thấy đâu đó sự hiện hữu của yêu thương. Tự nhắn nhủ với lòng là sẽ quên, nhưng thực sự là nó vẫn tồn tại nơi sâu nhất trong tâm, chẳng thể nào quên đi được. Nhưng có người chấp nhận để cho nó thoáng qua cuộc đời mình như một áng mây nhè nhẹ cuối ngày, còn có người thì cứ dằn vặt và sống mãi trong những khổ đau của hoài niệm.

“…..Em ơi thôi thế là thôi là thế đó

Ba năm thôi thế mộng tan tành

Em ơi thôi thế là thôi là thế đó

Thiên thu thôi thế đời buồn tênh….”

Đủ lắm rồi cho một cuộc tình ba năm mộng ước, ba năm hẹn thề. Đã từng có một cái ba năm bên nhau, cùng san sẻ bao vui buồn trong cuộc sống, cùng nhau dựng xây cho một tương lai tươi sáng, từng mơ về mái nhà bé nhỏ cùng đàn con thơ. Nhưng giờ phút này, tất cả đã kết thúc, chỉ còn lại là mộng ảo bởi thế sự cuộc đời vô thường chẳng lường trước.

Đôi khi sự tan vỡ trong tình cũng là một điều gì đó rất hay ho chứ không hẳn chỉ có nỗi buồn và sự bi thương. Nó sẽ kết thúc một chặng đường đầy nước mắt và sóng gió, để mở ra cho con người ta một cung đường mới với những kinh nghiệm và hạnh phúc yêu thương hơn.

“….Đây bài thơ cuối cùng anh viết cho em

Anh viết cho em,

Bài thơ của những mùa trăng đã tắt.

Ngày vui đã mất chứa chan điệu buồn

Xót xa những giờ đã đem theo vào hồn thơ.”

Đôi dòng thơ nhẹ nhàng nhắn gửi cho người thương xưa – một bài thơ cho một câu chuyện tình đã lỡ, cho một mối duyên tàn của tình anh và em. Một bài thơ của những vầng trăng đã tắt, chẳng còn chiếu sáng uyên ương như thuở nào, chẳng còn những câu hát vui tươi tô điểm cho mối tình thêm nồng thắm, chẳng còn những điệu nhạc gieo mầm tương lai ngọt ngào. Có chăng chỉ là đôi dòng thơ cuối cùng, tạm biệt những xót xa, tạm biệt những tháng ngày kỷ niệm nay chỉ còn trong quá khứ. Chàng nhạc sĩ xin được gửi trả lại tất cả những bi thương đã mang vào những dòng thơ cuối, để làm sinh động hơn cho hồn thơ ân tình.

Lắng nghe những giai điệu nhẹ nhàng của “Bài Thơ Cuối Cùng” với nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, chúng ta lại như được nhẹ lòng hơn. Cái mà nhạc sĩ mang đến cho chúng ta không chỉ là sự giải thoát cho những câu chuyện tình dang dở, mà còn là sự mạnh mẽ đứng lên để giữ vững bước chân là tiến lên trên con đường tương lai với đầy đủ hành trang yêu thương trong cuộc sống. Khi rời bỏ người cũ chắc chắn sẽ đau thương và xót xa, nhưng mai này sẽ có một bàn tay khác ấm hơn, chặt chặt,…níu lấy chúng ta và cùng ta đến trọn đờiCuộc đời và sự nghiệp của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ - Thế hệ nhạc sĩ tiên phong của dòng nhạc vàng

Đây bài thơ cuối cùng anh viết cho em
Anh viết cho em bài ca mộng ước
Vừa khi tàn úa, tựa như mùa lá
Chết theo thu già, cũng như trăng tà
Chết theo đêm buồn dần qua.

Thôi tình đã thế này, em đó anh đây
Em đó anh đây, mà đâu còn nữa
Chiều trông chờ đón, buồn vui cũng úa
Những đêm trăng buồn, những khi dỗi hờn
Đón nhau bên đường tình mơ.

Em ơi thôi thế là thôi là thế đó
Ba năm thôi thế mộng tan tành
Em ơi thôi thế là thôi là thế đó
Thiên thu thôi thế đời buồn tênh.

Đây bài thơ cuối cùng anh viết cho em
Anh viết cho em,
Bài thơ của những mùa trăng đã tắt.
Ngày vui đã mất chứa chan điệu buồn
Xót xa những giờ đã đem theo vào hồn thơ.