Phạm Thế Mỹ sinh năm 1930 tại An Nhơn, Bình Định. Ông được biết đến là một nhạc sĩ nhạc vàng với nhiều sáng tác được yêu mến cho đến tận bây giờ. “Áo Lụa Vàng” là bản tình ca được Phạm Thế Mỹ viết về một mối tình trong sáng, hồn nhiên và có cái kết tươi đẹp. Bằng những ca từ thân thương, gần gũi, bài hát đã đem đến cho người nghe sự thoải mái và yêu đời khi nghe ca khúc.
Tiếng sét ái tình có thể làm người ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên và thông thường thì định mệnh sẽ sắp xếp để họ được đến với nhau. Nhạc sĩ xây dựng hình tượng chàng trai trong bài hát có một mối tình tuyệt đẹp, hình ảnh người con gái dịu dàng trong chiếc áo lụa vàng đã in sâu vào tâm trí của chàng trai.
Ngày xưa em đến, em mặc áo lụa vàng
Em đi trong nắng, chân chim xinh xắn,
Chưa hề lấm bụi trần, chưa hề vướng cỏ sầu.
Em đi vào mộng mơ.
Ngày xưa em đến, em mặc một chiếc áo lụa màu vàng, khoảnh khắc đó đã để lại cho anh những ấn tượng đặc biệt trong tâm trí. Hình ảnh cô gái thướt tha, dịu dàng trong chiếc áo lụa vàng đã làm anh xao xuyến, đắm say ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khi ấy, em ở tuổi đôi mươi xinh đẹp và tươi trẻ. Em bước đi trong nắng nhẹ nhàng và giản dị. Cuộc đời em cũng trong trắng, ngây ngô như thế, chưa hề lấm bẩn bụi trần, chưa hề biết tới những thị phi, trắng đen của cuộc sống và chẳng biết sầu bi, đau khổ của cuộc sống là gì. Tình yêu và nghĩ suy của anh dành cho em quá nhiều đến mức em đã đi vào mộng mơ của anh từ lúc nào không hay.
Một bóng dáng thoáng qua đời nhưng để lại trăm ngàn thương nhớ đến mãi về sau. Lòng này thầm mong em sẽ trở, nơi đây có một người cần em đến để dọn dẹp lại cuộc sống và cùng đi trên con đường hạnh phúc.
Ngày mai em đến, xin mặc áo lụa vàng, nghe em hãy nhớ.
Quê hương anh đó, đang cần đến tình người, đang cần đến nụ cười.
Cho tâm hồn nghỉ ngơi.
Ngày mai em trở lại đây xin em hãy mặc lại chiếc áo đã làm tâm hồn này ngơ ngẩn những ngày xưa. Hình ảnh em trong chiếc áo lụa vàng làm anh say đắm đến mức ngày nhớ đêm mong nên trái tim ước được trông thấy hình bóng ấy thêm một lần nữa để thỏa lòng mong nhớ. Quê hương anh đang cần một nụ cười, một câu chuyện tình để trở nên tươi đẹp hơn cũng như bản thân anh cần em đến để cuộc đời này tìm đến được với bến bờ hạnh phúc. Tâm hồn anh đã quá nhiều lần đau khổ trước sóng gió cuộc đời vì chẳng có một ai bên cạnh để sẻ chia. Anh cũng đã thấm mệt trên con đường đi tìm tình yêu và hạnh phúc vậy nên xin em hãy đến đây bên anh để tâm hồn này được an yên, lòng này được nghỉ ngơi sau nhiều cơn sóng dữ của cuộc sống.
Sau bao ngày trông ngóng, đợi chờ dài đằng đẵng, đến một ngày mọi cố gắng cũng được số phận đáp lại bằng một cái kết như ý. Ngày em trở lại, tâm hồn anh vui sướng tột cùng. Thốt lên trong lòng: ôi nắng lụa vàng lại mang đôi chân em đến đây. Ngày xưa, nắng lụa thấm ướt môi em. Cũng trên con đường ấy, giờ đây, nắng lụa vàng quấn quýt chân em như đang vui mừng chào đón tri âm.
Ôi! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng nắng ướt môi em.
Ôi! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng quấn quít chân em.
Trên con đường này, ngày xưa, ngày xưa
Trên con đường này, chiều nay, chiều nay …..”
Chiều nay em đến, vẫn màu áo lụa vàng,
Như xưa trong trắng, mang theo ánh nắng.
Cho đời bớt lệ sầu, cho lòng bớt hận thù.
Anh đi vào tuổi thơ.
Chiều nay em đến, vẫn màu áo lụa vàng của ngày xưa, hình ảnh người con gái làm anh lưu luyến mỗi ngày đang hiện diện trước mặt anh làm mọi thứ trở nên tươi sáng. Anh cảm nhận được em vẫn trong trắng, ngây thơ như ngày xưa, em tỏa ra những tia nắng mang năng lượng tích cực của tình yêu đến với anh. Đời anh bỗng vơi đi những u sầu từ trước đến giờ, tâm hồn này chỉ thấy gam màu sặc sỡ của cuộc sống. Những hơn thua, hận thù giờ đây cũng tan biến chỉ còn lại niềm vui, nhựa sống đang dâng tràn hừng hực trong lòng. Tâm trạng này vỡ òa vì niềm ao ước thành sự thật, anh như hóa thành đứa trẻ thơ, cuộc sống chìm đắm trong màu hồng, vô lo, vô nghĩ.
Giấc mơ em quay lại đã thành hiện thực càng làm cho những hy vọng, ước muốn có ngày đôi ta được chung đôi trên con đường hạnh phúc trở nên to lớn hơn và mãnh liệt hơn.
Mùa thu đã đến, trên đường lá rụng vàng.
Anh đi trong nắng, mang theo ánh sáng.
Với màu áo tuyệt vời, với màu nắng rạng ngời,
Anh đi vào niềm vui.
Mùa thu, trên đường lá rụng vàng. Trái tim anh được ánh nắng của tình yêu soi rọi nên cuộc sống hiện tại đã trở nên có ý nghĩa, có mục tiêu mà tương lai cần hướng đến. Anh bước đến tương lai với một niềm tin và lòng tràn đầy nhiệt huyết sẽ đi đến được niềm hạnh phúc ao ước của bản thân. Trên đường anh đi, hy vọng sẽ được chung đôi với màu áo tuyệt vời ấy để đời anh mãi được ánh nắng rạng ngời nơi em dẫn lối. Anh đi vào niềm vui.
“Áo Lụa Vàng” là một bản tình ca sống động của Phạm Thế Mỹ. Bài hát mang đến một câu chuyện tình hạnh phúc, nhiều màu sắc về tình yêu đôi lứa. Với cái kết mở ra một chân trời mới đầy tươi sáng của cuộc đời, bài hát đã làm cho người nghe có cảm giác nhẹ nhàng thầm vui và thêm lòng tin vào tình yêu trong cuộc sống.
Ngày xưa em đến, em mặc áo lụa vàng
Em đi trong nắng, chân chim xinh xắn,
chưa hề lấm bụi trần, chưa hề vướng cỏ sầu.
Em đi vào mộng mơ.
Ngày mai em đến, xin mặc áo lụa vàng, nghe em hãy nhớ.
Quê hương anh đó, đang cần đến tình người, đang cần đến nụ cười.
Cho tâm hồn nghỉ ngơi.
Ôi ! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng nắng ướt môi em.
Ôi ! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng quấn quít chân em.
Trên con đường nầy, ngày xưa, ngày xưa
Trên con đường nầy, chiều nay, chiều nay …..
Chiều nay em đến, vẫn màu áo lụa vàng,
như xưa trong trắng, mang theo ánh nắng.
Cho đời bớt lệ sầu, cho lòng bớt hận thù.
Anh đi vào tuổi thơ.
Mùa thu đã đến, trên đường lá rụng vàng.
Anh đi trong nắng, mang theo ánh sáng.
Với màu áo tuyệt vời, với màu nắng rạng ngời,
Anh đi vào niềm vui.