Cuộc sống luôn thay đổi khiến cho con người cũng theo đà đấy mà đổi thay nhiều thứ. Đôi khi chính chúng ta cũng không thể ngờ rằng, sự thay đổi đấy lại khiến chúng ta mất phương hướng hoặc chẳng biết làm sao cho đúng với những lựa chọn và quyết định của bản thân. Cũng như lời yêu, khi cứ khư khư im lặng chẳng chịu nói ra rồi đến lúc người ấy rẽ ngang lại ôm hoài sự nuối tiếc. Giống như Hoàng Trọng đã bảo trì sự im lặng trước mối tình câm, để rồi nhận được tim người mình thầm thương trộm nhớ sắp lên xe hoa theo chồng lại đau đớn và thất vọng.
Ông đã từng chia sẻ trên đài phát thanh về sự ra đời của một số bài hát, trong đó có “Tiễn Bước Sang Ngang”. Hoàng Trọng là kiểu người yêu thích sự tự do, không thích quá nhiều sự bó buộc. Vào những ngày Tết, thay vì phải “đóng bộ” đi chúc họ hàng và đại gia đình có một cái Tết ấm no, rồi quây quần bên mâm cơm thì nhạc sĩ lại muốn đi du lịch cùng ba đứa con, bạn bè và cũng có thể là tự mình du ngoạn. Ông thích khám phá đó đây, ông yêu cảnh đẹp của non nước Việt Nam và lần đó, ông lựa chọn Đà Lạt làm điểm dừng chân của mình – Nơi phong cảnh hữu tình nhất.
Một hôm khi đang ngồi ăn gần chợ Đà Lạt, ông vô tình nhìn thấy một cô bé xinh xắn đang ngồi ăn cùng với gia đình ở chỗ gần đó. Cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của cô nàng, Hoàng Trọng có để ý thấy nàng thầm thì cùng bố, sau đó lại nâng bước son mà qua bàn tôi chào hỏi. Nàng đã hỏi thăm ông có phải là nhạc sĩ Hoàng Trọng hay không và ngỏ lời mời sang cùng bàn tiếp chuyện cho vui. Được biết, bố của cô nàng là một nhà tri thức lớn và cũng là một chính trị gia nổi tiếng tại Sài Gòn, ông có ý mời nhạc sĩ Hoàng Trọng ghé nhà chơi và sẵn dịp dạy con gái mình học đàn và hát. Trước mặt người đẹp, nhạc sĩ nào nỡ từ chối nhưng sau đó lại bận rộn với công việc mà chưa thể ghé thăm. Ngờ đâu, chỉ vài ba tháng sau, khi sắp xếp được công việc để ghé chơi cùng gia đình và mong muốn gặp lại người mình thương nhớ bao ngày trong giấc mộng. Cũng là lúc nhận được tin nàng sắp lên xe hoa về nhà chồng – Trớ trêu thay, chồng nàng lại là một đồng nghiệp của nhạc sĩ…Mộng ước tan tành, con tim đau như cắt….Ông đã chia sẻ cùng người tri kỷ Hồ Đình Phương, cũng từ đây mà ca khúc “Ngỡ Ngàng” và “Tiễn Bước Sang Ngang” được hình thành và lưu lại chút kỷ niệm về mối tình đơn phương ấy.
“Biết đến bao giờ
Gặp lại người em thời ấu thơ
Để đón tin mừng
Từ ngày thuyền xuân về bến mơ
Thì phút giờ đây
Gặp mùa áo cưới nở hoa
Quà nghèo chỉ có bài ca
Tặng nàng trước khi lìa xa…”
Sau khi chia cách cùng người vợ trước, ông đã từng nghĩ mình sẽ chẳng yêu ai, sẽ ở vậy mà nuôi dạy các con nên người. Nhưng duyên phận sao có thể cãi, ý trời cho ông gặp nàng – người con gái xinh đẹp, đã khiến ông tương tư suốt bao đêm trường. Những tưởng sẽ được gặp gỡ, được mở miệng nói lời yêu sau bao ngày giấu kín thì lại đón tin mừng “ngày thuyền xuân về bến mơ”. Còn gì nữa đâu, tình cảm này chưa nở đã tan, như hoa kia úa tàn, con thuyền này chẳng bao giờ cập bến.
Nhìn áo cưới nở hoa, nhìn em lộng lẫy bước chân bên người về nơi xứ lạ, chàng nhạc sĩ chỉ biết ngậm ngùi, môi cười mà lòng mặn đắng. Thân mang kiếp “nghèo” chẳng có quà cáp cao sang, chỉ có đôi lời chúc chân thành, tặng em lui gót về nhà chồng.
“…..Hết ấu thơ rồi
Cửa đời mừng em đẹp lứa đôi
Gắng sức theo chồng
Vợ hiền là trăng rằm sáng soi
Hạnh phúc tròn tươi
Nào cần nếp sống nhàn vui
Mà là mái ấm tình đôi
Một lòng mến thương nhau hoài….”
Mái ấm che tình đôi
Ấm như nắng quê hương
Đang soi mùa gặt mới
Góp sức xây ngày mai
Gắng vui bằng hôm nay
Vui như rượu hồng môi….”
Một câu chúc hạnh phúc cho em nhưng tim này tan nát. Em xinh đẹp dịu dàng trong tà áo cưới lung linh, cửa đời mở ra đón em bước vào cùng người chồng lý tưởng, bỗng nhiên cảm thấy hai người thật xứng đôi. Yêu thầm em, cũng mong người sánh bước cùng em ngay lúc này là bản thân, nhưng miễn em hạnh phúc và luôn vui cười với quyết định hôm nay thì lòng này cũng mãn nguyện rồi.
Chúc em trở thành “Vợ hiền” để hạnh phúc gia đình em cũng trọn như “trăng rằm sáng soi”, cả hai không cần quá an nhàn hay phải quá giàu sang, chỉ mong hai người có nhau và yêu thương nhau mãi mãi thì anh cũng yên lòng.
Chúc cho mái ấm gia đình nàng như giọt nắng quê hương, luôn ấm áp và chở che cho đôi tình lữ được trọn mộng ước. Tương lai chẳng ai nói trước được điều gì, nhưng mong cả hai sẽ cố gắng để xây nên mộng đẹp, vui vẻ mỗi ngày, ngày mai cũng vui tươi như hôm nay.
Đây có thể nói là một lời chúc chân thành của kẻ đơn phương, mấy ai làm được điều này như nhạc sĩ Hoàng Trọng. Ông cũng đau lòng chứ, cũng tổn thương khi phải tận mắt nhìn người mình yêu lên xe hoa. Nhưng từng câu chúc của ông gửi gắm đến nàng đều xuất phát từ trái tim, ông thật tâm mong nàng hạnh phúc như chính bản thân ông cũng cảm nhận được hạnh phúc.
“…..Tiếng hát thay quà
Tặng mừng thuyền em gặp bến qua
Nếu có khi nào
Chạnh lòng còn trông về chốn xưa
Thì nhớ đừng quên
Ngày này với những lời ca
Cùng chồng gắn bó đời hoa
Rồi ngàn ý xuân chan hòa”
Lời cuối cùng chẳng biết nói gì trong ngày mừng em vu quy, chỉ có đôi ba lời ca thời cho câu chúc mừng em hạnh phúc bên người mà em chọn. Câu hát như tấm lòng anh chắt chiu từng chút, gửi đến em như món quà “mừng thuyền em gặp bến qua”. Nếu trong tháng ngày sau này em hạnh phúc, có khi nào mà em bất chợt nhớ về phương xa, thì hãy dành cho anh một vị trí nhỏ – người mà đã từng vì em mà cất lên câu hát hạnh phúc. Chúc em cùng người đã định được hạnh phúc muôn đời, như hoa kia chẳng tàn, như cuộc vui chẳng bao giờ tan, tình cảm sẽ như mùa xuân luôn tươi mới và chan hòa.
“Tiễn Bước Sang Ngang” chính là lời nói tỏ bày thay cho tâm tình của nhạc sĩ Hoàng Trọng ngay lúc này. Khi biết tin người yêu thầm theo chồng, tim như nghẹn thắt, cảm giác đau đớn lan tràn khắp lồng ngực, dường như chẳng thể nào thở nổi. Nhưng biết làm sao được,….đến cuối cùng chỉ biết mỉm cười và thốt nên câu chúc thầm thì mong em có được một hạnh phúc trọn vẹn. Vết thương này như một nấm mồ ở nơi đáy tim mà chẳng một ai có thể thấu nỗi, tình yêu đơn phương – một tình yêu không có sự đồng điệu, hai trái tim không cùng chung chí hướng thì sau cùng sẽ nhanh chóng bị dập tắt mà thôi…! Điều duy nhất nó để lại chính là một đống tro tàn ngự trị nơi trái tim với nhiều vết xước của kẻ thật sự yêu.
Biết đến bao giờ
Gặp lại người em thời ấu thơ
Để đón tin mừng
Từ ngày thuyền xuân về bến mơ
Thì phút giờ đây
Gặp mùa áo cưới nở hoa
Quà nghèo chỉ có bài ca
Tặng nàng trước khi lìa xa
Hết ấu thơ rồi
Cửa đời mừng em đẹp lứa đôi
Gắng sức theo chồng
Vợ hiền là trăng rằm sáng soi
Hạnh phúc tròn tươi
Nào cần nếp sống nhàn vui
Mà là mái ấm tình đôi
Một lòng mến thương nhau hoài
ĐK:
Mái ấm che tình đôi
Ấm như nắng quê hương
Đang soi mùa gặt mới
Góp sức xây ngày mai
Gắng vui bằng hôm nay
Vui như rượu hồng môi
Tiếng hát thay quà
Tặng mừng thuyền em gặp bến qua
Nếu có khi nào
Chạnh lòng còn trông về chốn xưa
Thì nhớ đừng quên
Ngày này với những lời ca
Cùng chồng gắn bó đời hoa
Rồi ngàn ý xuân chan hòa
- Nhớ về Tết thời bao cấp: Thách thức thái lá gan lợn thành 45 phần cho đủ 45 người ăn
- “Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu” – Ngậm ngùi cho một tình yêu tan vỡ dưới ý thơ của Trịnh Cung và tài phổ nhạc của Trịnh Công Sơn
- “Chiều Qua Phố Cũ” – Phố cũ còn đó nhưng người còn đâu, kỷ niệm năm nào giờ đã mất
- Nghề dâu tằm tơ và sự hồi sinh của làng nghề truyền thống Đất Việt
- Mỗi độ Tết đến Xuân về, nghe “Ly Rượu Mừng” nhớ cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương