“Nỗi Buồn Gác Trọ“ – Bài hát tâm tư ưu sầu của nhạc sĩ Mạnh Phát & Hoài Linh

“Nỗi Buồn Gác Trọ“ là ca khúc được phổ nhạc bởi nhạc sĩ Mạnh Phát trên lời bài hát được sáng tác bởi nhạc sĩ Hoài Linh là ca khúc được ưa chuộng hơn 60 năm nay và vẫn là nhạc phẩm bất hủ.

Bài hát kể về nổi lòng của một chàng sinh viên nghèo ở trọ trong một căn gác nhỏ.  Mỗi mùa đi qua, chàng sinh viên lại thấy những cô gái đi lấy chồng. Cho dù đôi khi chàng thầm thương mến mộ người thiếu nữ nhưng không dám thổ lộ bởi chữ “NGHÈO”  và chỉ dám nhìn  từ xa mỗi khi người ấy lên xe hoa.

Có người con gái buông tóc thề.
Thu về e ấp chuyện vu quy.
Kết lên tà áo màu hoa cưới,
gác trọ buồn đơn côi phố nhỏ vắng thêm một người.

Nhạc sĩ Mạnh Phát thấu hiểu tâm trạng của chàng thanh niên đó nên tức cảnh sáng tác nên ca khúc Nỗi Buồn Gác Trọ (viết chung với nhạc sĩ Hoài Linh).

Gác nhỏ là một căn gác xép thưởng được sử dụng bởi nhưng học trò nghèo, người có thu nhập thấp và có lẽ nó là “Gác lạnh“ không phải chỉ vì “về khuya cơn gió lùa“ mà còn lạnh bởi vì sự đơn côi heo hút không ai sẽ chia.

Nổi buồn, sự cô đơn càng nhân thêm khi “phố nhỏ vắng thêm một người“ bởi người con gái mới đây còn buông tóc đi qua lối nhỏ hằng ngày đã vu quy lên xe hoa theo người. Nỗi buồn day dứt khiến chàng không thể ngủ và khêu tim đèn“ giữa căn “gác vắng“ quạnh hiu có thể mong sự nhớ nhung da diết kèm theo nổi buồn tủi cho thân phận sinh viên nghèo không thể tỏ ý cùng ai chỉ đành cam chịu số phận đơn côi.

“Sông sâu có nhân đi về đâu?“ chàng sinh viên dường như vẫn còn chưa quên được người con gái để nhìn bảo biển trời tối tăm và sâu thẳm nghĩ về người con gái. Giờ nàng đang ở đâu? Có sống tốt không? Có hạnh phúc bên người không?

Phố nhỏ đường mưa trơn lối về.
Dâng sầu nhân thế đọng trên mi.
Có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ,
Nỗi niềm đầy lại vơi.
Mỗi mùa tiễn đưa một người.

https://youtu.be/hH1tDMtRKV0

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Vũ trình bày.

Nổi buồn của chàng trai không chỉ có một lần, mỗi mùa chàng trai đều thấy các thiếu nữ trong xóm trọ mặc áo hoa theo người chỉ có duy nhất chàng vẫn cô đơn Có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ“. Người đến rồi người đi, niềm vui tới rồi lại vơi bởi Mỗi mùa tiễn đưa một người“

Gác lạnh về khuya cơn gió lùa.
Trăng gầy nghiêng bóng cài song thưa.
Nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt,
Lá vàng nhè nhẹ đưa tưởng như bước lê hè phố.

Có người con gái buông tóc thề.
Thu về e ấp chuyện vu quy
Kết lên tà áo màu hoa cưới,
Gác trọ buồn đơn côi phố nhỏ vắng thêm một người.

Bâng khuâng gác vắng khêu tim đèn đêm,
Nhớ nhung đi vào quên.
Sông sâu cố nhân ơi đi về đâu?
Gửi hồn chìm vào đôi mắt.
Ái ân chưa tròn để ngàn đời nhớ nhau.

Phố nhỏ đường mưa trơn lối về.
Dâng sầu nhân thế đọng trên mi.
Có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ,
Nỗi niềm đầy lại vơi.
Mỗi mùa tiễn đưa một người.

– Trích lời bài hát: Nổi buồn gác trọ.

Ca khúc “Nỗi Buồn Gác Trọ“ được thể hiện xuất sắc bởi ca sĩ Phương Dung tạo được dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả. Với 60 năm tuổi nghề, thành công của nữ danh ca “Nhạn trắng Gò Công” phải kể đến nhạc sĩ Mạnh Phát – người thầy góp phần đưa cô đến đỉnh vinh quang trong sự nghiệp.

Phương Dung chia sẻ: “Nhạc sĩ Mạnh Phát là một danh ca, nhạc sĩ nổi tiếng từ thập niên 45 – 50. Ông là người đã giúp Phương Dung và danh ca Hoàng Oanh có trên 300 đĩa nhạc thời bấy giờ. Ông là một người thầy rất kỹ tính, mỗi khi có bài hát mới ông đều đến nhà tập cho Phương Dung hát đúng ý, đúng tâm tình của từng ca khúc mới”.

Cũng theo chia sẻ của Phương Dung nhạc sĩ Mạnh Phát có quen biết một anh sinh viên nghèo, ở trọ trong một căn gác nhỏ. Mỗi mùa trôi qua, chàng sinh viên lại thấy một người thiếu nữ trong xóm trọ đi lấy chồng. Dù anh có thầm thương trộm nhớ cô gái nào thì tình cảm đó cũng không thành hoặc chưa kịp thổ lộ thì họ đã lên xe hoa. Nhạc sĩ Mạnh Phát thấu hiểu tâm trạng của chàng thanh niên đó nên tức cảnh sáng tác nên ca khúc Nỗi buồn gác trọ.

Xem thêm tuyệt phẩm được thể hiện qua dọng ca Quang Lê

Bài viết được tổng hợp từ nhiều nguồn.

Đánh giá post

Viết một bình luận