Nhᾳc sῖ Hà Phưσng từng tâm sự: “Ai lớn lên cῦng cό mối tὶnh đầu. Thời trai trẻ, tôi yêu và chia tay người yêu dưới cσn mưa. Hὶnh ἀnh cσn mưa gắn liền với kỷ niệm cὐa mối tὶnh đầu đᾶ thấm sâu vào kу́ ức tôi. Chίnh vὶ thế, nhiều ca khύc cὐa tôi đều cό hὶnh ἀnh cσn mưa”. Cό lẽ vὶ cἀm xύc cὐa nỗi nhớ và niềm thưσng về những kу́ ức đᾶ qua cὺng người yêu dưới những cσn mưa như thế, đᾶ khσi nguồn cἀm hứng cho người nhᾳc sῖ viết nên những bài hάt rất hay và vô cὺng nổi tiếng về mưa. Một trong những bài hάt về mưa ấy là bài “Mưa Qua Phố Vắng” rất được yêu thίch. Bài hάt được nhᾳc sῖ sάng tάc trước nᾰm 1975, viết về mối tὶnh buồn cὐa mὶnh khi tiễn đưa người yêu đi lấy chồng. Cô gάi đό cό tên là Ngọc L… hiện đᾶ điịnh cư tᾳi Mў, nᾰm 2009 cό về VN và ghе́ thᾰm NS Hà Phưσng.
Lời bài hát “Mưa Qua Phố Vắng”
Mưa hắt hiu mưa buồn qua phố vắng
Chiều mưa tuôn cho giá buốt tâm hồn
Niềm cô đơn theo nhung nhớ dài thêm
Mưa kỷ niệm mưa tìm về dĩ vãng
Anh đã yêu em mười mùa mưa trước
Một mùa mưa hai đứa bước song hành
Niềm yêu đương khi thương vẫn còn thương
Em đã vội bỏ trường xa phố phường
Đêm đêm tiễn đưa, người yêu đi lấy chồng
Mưa ôi gió mưa buồn như cơn bão lòng
Tình nồng tình mau chóng phai
Tình buồn tình mang đắng cay
Cô đơn cuộc đời
Ngồi bên song cửa
Trông bóng ai ngoài mưa
Mà nhớ người.
Thương nhớ ai mưa chiều về giăng lối
Người yêu xưa nay đã khuất xa rồi
Còn trong tôi bao nhung nhớ tả tơi
Mưa kỷ niệm mưa thầm rơi trong đời
Nhạc sĩ Hà Phương tên thật là Dương Văn Lắm. Ông sinh năm 1938 tại xã Đăng Hưng Phước, huyện Chợ Gạo, Tiền Giang. Sinh ra trong một gia đình không có truyền thống hoạt động văn học nghệ thuật nhưng chính niềm đam mê là động lực mạnh mẽ giúp ông tìm đến với âm nhạc. Ca khúc đầu tay mang tên “Đường khuya” được nhạc sĩ Hà Phương viết năm ông 19 tuổi, bằng điệu tango nhẹ nhàng, chất chứa một nỗi buồn man mác.
Ngay từ sáng tác đầu tay, ông đã chọn cho mình bút danh Hà Phương. Cái tên ấy không gắn liền với những kỷ niệm nào đó mà là ước mơ được tung hoành rài đây mai đó, hà phương hà xứ cho thỏa chí tang bồng.
Ông viết không nhiều nhưng khá chắc tay. Hơn 30 năm sáng tác nhạc, ông chỉ trình làng khoảng trên dưới 80 ca khúc. Phần lớn ca khúc của ông viết về đề tài tình yêu, số còn lại viết về vẻ đẹp con người và vùng đất Nam bộ.
Tình yêu trong nhạc của Hà Phương thường được ông diễn tả ở những cung bậc trong sáng, mộc mạc, đôi lúc trĩu nặng nỗi buồn nhưng không sa vào bế tắc, bi lụy. Trong bài “Con sông tình yêu” ông viết: Anh ở bên này sông nhà em bên bờ đó, hai đứa ngó mặt nhau. Bờ dừa nhớ hàng cau, lao xao chiều qua ngõ, cùng chung những chuyến đò. Ngày ngày qua sông tóc bềnh bồng theo gió, em có biết có hay anh ngất ngây say áo màu bà ba trắng rung rinh vờn hoa nắng nhẹ hôn gót chân son”. Hay như: Anh dìu em về, đường về nhà em qua phiến lá xanh xao. Con đường buồn heo hút mắt em sâu. Mưa nhạt mưa nhòa, mưa đổ mưa ngâu. (bài “Mùa mưa đi qua”).
Điều đặc biệt là có rất nhiều cơn mưa và nhiều loài hoa dân dã đã đi vào nhạc của ông, chẳng hạn như: Mùa mưa đi qua, Mưa qua phố vắng, Tình trong mưa, Mưa trên cuộc tình, Chiều mưa qua sông… và rồi: Bông lục bình, Bông điên điển, Dưới giàn hoa giấy, Hai sắc hoa tigôn, Bông mua tím,… Chính vì thế mà có người đã gọi ông là Nhạc sĩ của mưa và hoa.