Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng sinh ngày 1 tháng 10 năm 1937 ở vùng quê Đại Lộc, Quảng Nam. Ông học trung học ở Sài Gòn, sau đó ông tiếp tục học và tốt nghiệp ở trường Sư phạm và bắt đầu dạy học. Song song với nghề giáo viên, viết nhạc là công việc mà ông theo đuổi và chính nó đã đem lại những thành công lớn trong con đường sự nghiệp của ông. Trầm Tử Thiêng được biết đến là một trong số những tên tuổi lớn trong giới nhạc sĩ trước năm 1975. Những ca khúc do ông sáng tác thuộc nhiều thể loại như nhạc thiếu nhi, nhạc đời sống, xã hội,… trong số đó thể loại nhạc đã đem tên tuổi của ông đến với đại đa số khán thính giả chính là những bản tình ca và khúc tình ca “Như Gió Như Mây” là một trong những ca khúc đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng khán thính giả. Bài hát diễn tả một mối tình buồn với cái kết không như ý. Mối tình ấy mong manh, trôi qua đời nhẹ nhàng như gió thổi mây trôi. Bằng những ca từ đơn sơ, gần gũi kết hợp cùng giai điệu chậm rãi, sâu lắng, bài hát đã đem đến cho khán giả cảm giác buồn man mác, một chút nghẹn lòng và vấn vương mãi khi nghe.
Khoảng cách chính là liều thuốc thử tốt nhất trong tình yêu, nếu tình yêu đủ lớn, người ta sẽ vượt qua được những thử thách để đến bên nhau. Cặp đôi được tác giả nhắc đến trong bài hát cũng vậy, mối tình của họ bị chia xa bởi những lý do trong cuộc sống. Nỗi nhớ thương làm cho người ta luôn ôm những nỗi đau xót trong lòng.
Từ hồi hai đứa hai nơi
Em quá xa xôi anh đến thăm
Ngày lại ngày mang kiếp gieo neo
Xa lánh thương yêu chiều nặng từng chiều.
Từ ngày chia xa, mỗi người một nơi, anh vì quá nhớ mong mà không ngại đường xá xa xôi, cách trở đến thăm em. Mối tình của họ đến lúc này vẫn đứng vững trước những khó khăn, dù có yêu xa thì trái tim vẫn chỉ dành cho nhau, son sắc như thuở ban đầu. Tuy vậy, giây phút bên nhau cũng chỉ là phút chốc, sự cô đơn, lẻ loi lại quay về với mỗi người. Ngày qua ngày những u buồn cứ dâng tràn trong lòng, tâm hồn này bấp bênh như có thể ngã đổ bất cứ lúc nào. Vì xa lánh yêu thương nên lòng nặng nề không khi nào ngớt. Cặp đôi trong ca khúc là những người có tình yêu sâu sắc, vì tình yêu mà phải luôn cam chịu những dày vò, đau khổ trong cuộc sống.
Tình yêu dù đớn đau nhưng người ta vẫn cố gắng níu giữ nó trong tim, luôn hy vọng vào một ngày có thể vượt qua tất cả để đi đến bến bờ hạnh phúc. Tuy vậy, cuộc sống vẫn cứ trôi và tình yêu vẫn cứ đi vào ngõ cụt. Những cố gắng yếu ớt của con người chỉ làm họ càng thêm tổn thương.
Tình đầy như mới hôm qua
Chan chứa bao la chưa biết phôi pha
Từng kỷ niệm len giữa đêm thâu
Qua trái tim đau tình vẫn chìm sâu.
Mối tình ấy đôi lúc vẫn đậm sâu như mới hôm qua. Nhiều khi cứ ngỡ mọi thứ vẫn còn vẹn nguyên, chưa hề phôi pha và lòng vẫn nuôi những niềm tin, hy vọng, lạc quan nhìn về một tương lai hạnh phúc trong mối tình này. Dù là niềm tin và tình yêu có lớn nhưng con người cũng không thể nào vững vàng trước những khó khăn mà khoảng cách gây ra. Từng kỷ niệm ùa về trong đêm, len lỏi qua trái tim đau đớn đã phải chịu quá nhiều vết thương. Những đoạn hồi ức ấy như sợi dây mỏng manh đang cố níu kéo mối tình này lại nhưng dần dần nó vẫn cứ chìm sâu vào dĩ vãng.
Nuối tiếc, luyến lưu về những ngày cũ trào dâng mỗi khi nặng lòng. Những điều bình thường, thân thuộc nhất giờ đây trở nên vô giá và không cách nào tìm lại được.
Hồi xưa đêm có chiêm bao
Ngày có tương tư giờ đâu còn gì
Hồi xưa sáng có đưa đi
Chiều có rước về giờ đâu còn gì.
Ngày còn yêu, mọi thứ xung quanh cuộc sống đều tươi đẹp và con người sống với một tâm hồn mơ mộng, bay bổng. Ngày cứ tương tư, thơ thẩn về nhau, đêm đến lại nằm chiêm bao trong giấc ngủ vì đầu óc suy nghĩ về nó quá nhiều vào ban ngày. Hồi đó, có những kỷ niệm tuy nhỏ bé nhưng chân thành, đáng yêu. Với đôi ta giờ đây có lẽ nó đã trở thành hồi ức quý giá nhất, một chút quan tâm che chở qua việc sáng đưa em đi, chiều rước em về cũng đủ để cả đời này nhớ thương, ghi lòng tạc dạ. Tất cả những điều thân quen ấy từ lúc nào đã đi vào cuộc sống thường nhật của mỗi chúng ta mà chẳng hề hay biết. Nhưng giờ đây mọi thứ chẳng còn gì, chỉ còn được hình dung qua nỗi nhớ, chỉ có thể cảm nhận lại một phần nhỏ của hạnh phúc ấy khi nhắm mắt lại và thả hồn về quá khứ.
Những khó khăn chồng chất quá nhiều lên cuộc sống làm con người ta phải chấp nhận buông bỏ một cuộc tình để cả hai có một tương lai tốt đẹp hơn. Giải thoát đi những dày vò mà họ phải gánh chịu mỗi ngày.
Tình người ai biết mai sau
Như sáng trên cao như bóng trăng sâu
Rồi lạnh lùng khe khẽ buông tay
Như gió như mây tình nhẹ nhàng bay.
Lòng người ai biết mai sau, dù tình yêu có lớn lao đến thế nào đi nữa nhưng nếu định mệnh ép người ta phải chia lìa thì mấy ai dám gạt bỏ tất cả lý trí mà đương đầu với thử thách để giành giật lấy tình yêu. Sự băn khoăn trong lòng về tình người mai sau sẽ như thế nào cũng mập mờ, khó đoán như sao sáng trên cao, như bóng trăng sâu dưới đáy hồ. Rồi đến một lúc, khi mọi thứ đã đạt đến giới hạn của nó, người ta nhẹ nhàng, lạnh lùng buông tay nhau để giải thoát cho cả hai trước những nỗi đau quá lớn đè nén lên cuộc sống. Điều đó đến như một lẽ tất yếu và đã được đoán trước nên cả hai chẳng còn đớn đau thêm vì nó, cũng có thể nói nỗi khổ tâm đã đạt đến ngưỡng giới hạn trước đó nên giờ chẳng còn gì có thể làm họ tổn thương thêm. Họ đón nhận nó một cách bình thản để mối tình ấy bay đi nhẹ nhàng như mây, như gió thoảng qua đời.
“Như gió như mây” là một bản tình ca buồn đầy sâu sắc của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng. Bài hát kể về những con người yêu nhau đậm sâu nhưng chẳng thể nào đến được với nhau. Và đồng thời, cho ta một bài học về tình yêu khi nào nên cố gắng đến cuối cùng hay nên chấp nhận buông bỏ sớm để bớt đi những đau thương, cả hai lựa chọn đều đúng đắn nhưng người ta phải biết lựa chọn điều gì thích hợp với cuộc tình của chính mình.
1. Từ hồi hai đứa hai nơi
Em quá xa xôi anh đến thăm
Ngày lại ngày mang kiếp gieo neo
Xa lánh thương yêu chiều nặng từng chiều
2. Tình đầy như mới hôm qua
Chan chứa bao la chưa biết phôi pha
Từng kỷ niệm len giữa đêm thâu
Qua trái tim đau tình vẫn chìm sâu
ĐK: Hồi xưa đêm có chiêm bao
Ngày có tương tư giờ đâu còn gì
Hồi xưa sáng có đưa đi
Chiều có rước về giờ đâu còn gì
Tình người ai biết mai sau
Như sáng trên cao như bóng trăng sâu
Rồi lạnh lùng khe khẽ buông tay
Như gió như mây tình nhẹ nhàng bay.