“Hương Tình Cũ” – Một khúc nhạc buồn nói hộ tâm chân tình của chàng nhạc sĩ

Nhạc sĩ Thanh Sơn được đông đảo mọi người biết đến với vai trò là cha đẻ hàng loạt các ca khúc nổi tiếng về mùa hè với cánh phương, với tà áo dài tung bay và những dòng lưu bút với các nhạc khúc nổi tiếng như: Nỗi buồn hoa phượng, Lưu bút ngày xanh, Tình học sinh,… Nhạc sĩ Thanh Sơn dần tiến xa hơn trong một chủ đề âm nhạc rộng lớn, đó là những ca khúc viết về quê hương như: Áo mới Cà Mau, Gợi nhớ quê hương, Hương tóc mạ non,…

Nhạc sĩ Thanh Sơn

Nhưng ít ai biết đến, trước khi trở thành một nhạc sĩ được mọi người yêu mến, thì ông từng là một ca sĩ. Thanh Sơn cho biết việc chuyển hướng sang sáng tác là một sự bất ngờ. Nhưng ông cũng tâm sự “Tui khoái làm nhạc sĩ hơn. Bởi vì mình là nhạc sĩ mình có tâm sự gì thì viết ra thành lời được. Ca sĩ thì chỉ diễn đạt bài của người ta sẵn thôi”. Có lẽ cũng bởi vì muốn mang tâm sự thổ lộ qua lời ca, tiếng hát mà nhạc sĩ Thanh Sơn đã sáng tác các ca khúc về tình yêu dựa trên chính chuyện tình của ông như: Nỗi buồn hoa phượng, Hoa tím người xưa, Lưu bút ngày xanh,… và đặc biệt là nhạc khúc Hương tình cũ. “Hương tình cũ” là một khúc u buồn, ngọt ngào và êm ái như nói hộ chân tình bị cất giấu của chàng nhạc sĩ.

Đường về một đêm mưa gió tả tơi.
Buồn theo gót chân nghe lòng rã rời.
Dư âm đâu đây nhắc nhớ một thời.
Ngày xưa hai đứa đẹp đôi.
Giờ đây chỉ có mình tôi.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Chế Linh trình bày.

Mở đầu nhạc khúc là một cảnh buồn của con đường trong một “đêm mưa gió tả tơi”. Nỗi buồn như theo bên gót chân, luôn canh cánh trong lòng, khiến chàng nhạc sĩ như “nghe lòng rã rời”. Vẫn như dư âm đâu đây một thời đã qua với những kỷ niệm đẹp thuở còn tình nồng của đôi lứa chúng ta, nhưng “giờ đây chỉ có mình tôi”. Một mình tôi đi trên đường vắng, hòa cùng mưa gió tả tơi, mà lòng vẫn vươn những kỷ niệm cũ của chúng mình. Bài hát như vẽ lên một khung cảnh u buồn, một tâm trạng đơn côi, não nề của chàng nhạc sĩ.

Lạnh lùng hàng cây im đứng buồn tênh.
Tình nhân thấy đâu ta buồn với mình.
Mưa Thu bay bay thấm ướt vai gầy.
Tình yêu đã chết từ đây.
Giọt mưa như nước mắt đầy.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thanh Tuyền trình bày.

Mình ta buồn là vậy đó, hàng cây cũng lạnh lùng “đứng buồn tênh”.  Nhưng “tình nhân” nào biết ta ôm nỗi buồn, nỗi nhớ với người. Người biết ta buồn có chăng là mưa Thu, mưa ướt đôi vai gầy, mưa như khóc cùng ta, khó cho một tình yêu đã chết. “Giọt mưa như nước mắt đầy”, có lẽ là giọt mưa rơi trên mặt chàng trai, cũng có thể là giọt nước mắt anh rơi cho tình yêu đã chết. Nhưng dù là mưa hay nước mắt thì có quan trọng gì…

Tôi đi trong gió mưa
Xin trời cho chút duyên thừa.
Cuộc tình người thắng ta thua.
Và đây thư tình xưa, ai dùng lời yêu dối lừa
Hay tình đã bị tiền mua.

“Tôi đi trong gió mưa. Xin trời cho chút duyên thừa”. Lời ca da diết, u buồn và não nề của một chàng trai mất đi tình yêu. Anh đi trong cảnh mưa, cảm nhận mưa rơi trên người, tình tan trong lòng. Chỉ là mong trời có thể thấy, có thể “cho chút duyên thừa”. Trong tình yêu ai mà không mong một tình yêu trọn vẹn, nhưng anh nào dám, anh chỉ mong chút duyên thừa, giúp anh có thể thêm niềm tin về tình yêu. Một chút duyên thừa sau một cuộc tình “người thắng ta thua”, sau những “thư tình xưa, ai dùng lời yêu dối lừa” “hay tình đã bị tiền mua”. Một chàng trai khóc thương cho cuộc tình dang dở, một tâm hồn vỡ vụn sau cuộc tình dối lừa, đó là hình ảnh được khắc họa rõ nét qua nhạc khúc “Hương tình cũ”.

Đường về mình tôi lê bước buồn thiu.
Đèn đêm đứng im mưa lạnh tiêu điều.
Dư hương vang lên tiếng thương trăm chiều.
Tình yêu đánh mất tầm tay.
Từ đây ta nhớ em hoài.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Hoàng Châu trình bày.

Đường về nay mình ta, đi trên con đường vắng buồn tênh, đèn đêm như cùng ta đứng in trong “mưa lạnh tiêu điều”. Chàng trai ấy nhìn mọi vật quanh mình như cũng buồn với mình. Canh xanh lạnh lùng đứng, đèn đêm cũng đứng im trong cơn mưa buồn. Mọi vật như đồng cảm cùng anh, chỉ có người anh yêu là không hiểu cho tấm lòng của anh. “Dư hương vang lên tiếng thương trăm chiều. Tình yêu đánh mất tầm tay. Từ đây ta nhớ em hoài”. Đó là những lời ca triền miên nỗi nhớ khép lại một nhạc khúc đầy u buồn. Dù người có phụ ta, dù người có nói lời yêu dối lừa thì ta vẫn “nhớ em hoài”.

Người ta nói, tình đẹp là tình dang dở. Dù bị tình yêu dối lừa, bội bạc thì chàng nhạc sĩ ấy vẫn chọn cách tha thứ, và nhớ về nhau. Nhớ về những khoảng thời gian ta có nhau, những kỷ niệm đẹp bên nhau. Những hồi ức đẹp như “dư hương” tuy không đậm đà như vẫn thoang thoảng hương đủ để gợi nhớ về một thời của nhau.

“Hương tình cũ”, đúng như tên nhạc khúc, hương thơm của một tình đã qua, dư hương vẫn còn đọng lại trong lòng ta, để rồi ta chợt nhớ về nhau, vẫn mỉm cười vì ngày tháng tươi đẹp có nhau. Tình yêu là vị tha, là dù có chia xa nhưng vẫn thầm nhớ và cảm ơn vì những năm tháng có nhau. Có lẽ, đây cũng là thông điệp mà nhạc sĩ Thanh Sơn muốn gửi gắm trong nhạc khúc này.

Trích lời bài hát Hương Tình Cũ:

Đường về một đêm mưa gió tả tơi.
Buồn theo gót chân nghe lòng rã rời.
Dư âm đâu đây nhắc nhớ một thời.
Ngày xưa hai đứa đẹp đôi.
Giờ đây chỉ có mình tôi.

Lạnh lùng hàng cây im đứng buồn tênh.
Tình nhân thấy đâu ta buồn với mình.
Mưa Thu bay bay thấm ướt vai gầy.
Tình yêu đã chết từ đây.
Giọt mưa như nước mắt đầy.

Tôi đi trong gió mưa
xin trời cho chút duyên thừa.
Cuộc tình người thắng ta thua.
Và đây thư tình xưa, ai dùng lời yêu dối lừa
hay tình đã bị tiền mua.

Đường về mình tôi lê bước buồn thiu.
Đèn đêm đứng im mưa lạnh tiêu điều.
Dư hương vang lên tiếng thương trăm chiều.
Tình yêu đánh mất tầm tay.
Từ đây ta nhớ em hoài.

Đánh giá post

Viết một bình luận