Sẽ chẳng còn xa lạ với khán thính giả yêu nhạc những giai điệu Bolero buồn cùng cảm xúc sâu lặng trong âm nhạc của Tô Thanh Tùng. Cái chất bình dị và ngọt ngào lại da diết như chính vùng quê và con người Đồng Tháp Mười nơi anh sinh ra, cái mộc mạc giản đơn lại nhanh chóng chiếm trọn trái tim người nghe. Tô Thanh Tùng là một nhạc sĩ nhạc vàng tiêu biểu, ông bắt đầu sáng tác từ trước năm 1975 và bài hát “Hồng Ngự mang tên em” chính là ca khúc đầu tay của nhạc sĩ, cũng là ca khúc mang ông đến với khán giả yêu nhạc vào năm 1963. Những nhạc phẩm tiêu biểu của Tô Thanh Tùng được khán giả đón nhận nồng nhiệt có thể kể đến như: “Sao em nỡ đành quên”, “Mắt diễm buồn”, “Tiễn Biệt”, “Giã từ”,….hầu hết đều là những bài hát mang theo cảm xúc chân thật của người nhạc sĩ tài hoa ấy, ẩn trong mỗi bài hát chính là câu chuyện tình yêu buồn nhưng đẹp.
“GIÃ TỪ” là bài hát được nhạc sĩ Tô Thanh Tùng viết dựa trên câu chuyện có thật của bản thân, truyền tải đến người nghe bằng những cảm xúc chân thật của mình. Năm 1964, ông “chân ướt chân ráo” lên Sài Gòn học tập, nơi góc cafe quen thuộc ông đã quen được cô bé thu ngân xinh xắn và đáng yêu, em có đôi mắt đẹp hớp lòng người nhưng lại ánh lên nét buồn không phù hợp. Sau bốn năm sắc son, mặn nồng, cuối cùng mối tình sinh viên ấy lại tan tành như một giấc mộng. Em bước sang ngang cùng người tâm đầu ý hợp, bỏ lại mình chàng với trái tim đầy vết xước. Hoài niệm về mối tình đã đến hồi kết, nhạc sĩ Tô Thanh Tùng đã viết bài “GIÃ TỪ” nhưng lại giữ cho riêng mình mà không cho xuất bản. Sau khi học tập xong, ông trở lại Hồng Ngự, lúc này ông gặp gỡ một nhạc công trẻ và người đó đã hát cho ông nghe một bài hát, ông cũng viết một bài với giai điệu Bolero có đôi chút ý tứ giống và hát lại cho anh chàng nghe. Sau một thời gian, Tô Thanh Tùng mới viết lại bài “GIÃ TỪ” phổ lại giai điệu và ca từ thuần của ông và phát hành dưới tên chung của hai nhạc sĩ Tô Thanh Tùng – Văn Vi.
Ca khúc “GIÃ TỪ” được ví von như một đoạn vĩ thanh cuối cùng vút lên cao trong niềm hạnh phúc lứa đôi nhưng chợt vụt khỏi tầm tay của chàng nhạc sĩ tài hoa vừa qua tuổi đôi mươi. Từng ca từ trong bài hát là những nỗi niềm được chất chứa của tác giả, sự day dứt, sự đau đớn khi nhìn vào thực tại mối tình bốn năm gắn bó. Tưởng tượng thế nào được khi con người đang lơ lửng trên chín tầng mây của sự hạnh phúc thì lại bất ngờ rớt xuống vực sâu vạn trượng, người yêu quay lưng, ông chìm dần trong đau khổ và bi thương. Mang theo tâm trí rối bời cùng suy nghĩ đan xen, ông quyết định rời xa nơi đô thành nhiều kỷ niệm, vứt bỏ quá khứ, giã từ mối tình thời sinh viên ngọt ngào ấy.
“Tuổi đời chân đơn côi
Gót mòn đại lộ buồn
Đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa
Hồn lắng tâm tư, đi vào dĩ vãng
Đường tình không chung lối
Mang nuối tiếc cho nhau…”
Mở đầu cho ca khúc không có gì ngoài sự cô đơn và đau buồn, mọi cảm xúc được tác giả bộc lộ qua từng ca từ, từng giai điệu. Những bước chân lang thang trong đêm trên con đường phố vắng bóng, tâm tình bi thương như được giấu nhẹm trong màn đêm u tối. Mang theo trái tim chứa đầy tâm sự hòa vào màn đêm, chợt nghĩ lại tình cảm đôi ta lúc trước, mới ngày nào còn tay trong tay, sánh bước trên con đường chung của đôi lứa; vậy mà giờ nhìn lại chỉ còn “tuổi đời chân cô đơn” – “Đường tình không chung lối” nên chỉ biết mang theo phần hối tiếc đó hòa vào bóng đêm mờ nhạt, như cầu xin sự xoa dịu nỗi đau. Biết làm sao khi tình yêu mới còn nồng thắm mà nay nghẹn ngào trong thương nhớ vì người đã bước sang ngang, nên thôi đành “giã từ” từ đây mà thôi!
“…Ngày nào tay trong tay
Lối về cùng hẹn hò
Dìu em giấc mộng vừa tròn
Tình thắm môi hồng, đêm dài lưu luyến,
Nghẹn ngào trong thương nhớ
Vì mai bước theo chồng….”
Trong màn đêm buông ấy, những ký ức đẹp, những hoài niệm xinh dần hiện ra trong sự đớn đau của người nhạc sĩ. Hình ảnh tay trong tay nhau chung bước trên con đường, những buổi hẹn hò trên lối về quen thuộc, rồi cùng nâng niu đưa nhau vào giấc mộng ở cái tuổi xuân thì.
Thử hỏi sau trời cao lại khéo trêu đùa, mang hai con người đến bên nhau, nhưng cuối cùng lại nhẫn tâm tách rời đôi uyên ương ấy. Tình mới hôm qua còn đẹp, mộng ước vẫn còn đang diễn ra – “Tình thắm môi hồng, đêm dài lưu luyến”, vậy mà hôm nay lại đau xót trong nỗi niềm thương nhớ vì ngày mai em phải bước chân theo chồng…
“…Em sang ngang rồi chôn kỷ niệm vào thương nhớ.
Hôn lên tóc mềm cho lệ sầu thêm ướt đôi môi
Xin em một lần cho ước nguyện tình yêu cuối
Thương yêu không trọn thôi giã từ đi em ơi…”
Mong em hạnh phúc trên con đường em đã định, chỉ xin ước nguyện được một lần cuối nói lời yêu em, được hôn lên đôi mắt xinh đẹp mà anh từng yêu say đắm với mong muốn xóa tan nỗi buồn trong ánh mắt từng làm anh xót xa. Biết duyên này không trọn vẹn nên chả dám mong cầu tương lai người sẽ quay trở lại, nên đây xem như là lần cuối…..rồi sau này “giã từ” em như chúng ta chưa từng quen biết.
“….Người về lên xe hoa,
Kỷ niệm buồn vào hồn
Bờ môi tắt hẳn nụ cười
Giây phút bên nhau,
nay còn đâu nữa
Người về trong thương nhớ
Người đi nhớ thương người”
Còn gì tàn nhẫn hơn khi chính mắt mình nhìn người yêu bước lên xe hoa, như một nhát dao đâm thẳng vào tim, mọi giấc mộng, mọi dũng khí được xây dựng trước đó cũng tan theo sương khói. Bờ môi ấy cũng tắt hẳn đi nụ cười, vùi sâu hình ảnh bên nhau vào quá khứ, cầu chúc người bên chồng được hạnh phúc, còn ta chỉ biết ôm chút mộng sầu thương nhớ về người đã từng yêu.
Qua giọng ca của nữ ca sĩ vô danh Thu Vân cùng phong cách âm nhạc tuyệt vời của nhạc sĩ Tô Thanh Tùng, nhạc phẩm “GIÃ TỪ” lại trở thành tuyệt phẩm tình yêu, mang người nghe chìm sâu trong cảm xúc bi thương của cuộc tình không trọn, làm lay động hàng triệu con tim yêu nhạc, đặc biệt là thể loại Bolero. Tình yêu như một cơn gió thoảng, chợt đến mang cho ta bao sắc hương ngọt ngào, nhưng cũng chợt đi mang theo bao đau thương cùng tiếc nuối khôn nguôi. Nên hãy tận hưởng từng giây phút ngọt ngào khi bên nhau, đến khi rời xa thì hãy dũng cảm mà buông tay để không kéo theo nhiều bi lụy và khổ đau..
Trích lời bài hát Giã Từ
Tuổi đời chân đơn côi
Gót mòn đại lộ buồn
Đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa
Hồn lắng tâm tư, đi vào dĩ vãng
Đường tình không chung lối
Mang nuối tiếc cho nhau
Ngày nào tay trong tay
Lối về cùng hẹn hò
Dìu em giấc mộng vừa tròn
Tình thắm môi hồng, đêm dài lưu luyến,
Nghẹn ngào trong thương nhớ
Vì mai bước theo chồng.
Em sang ngang rồi chôn kỷ niệm vào thương nhớ.
Hôn lên tóc mềm cho lệ sầu thêm ướt đôi môi
Xin em một lần cho ước nguyện tình yêu cuối
Thương yêu không trọn thôi giã từ đi em ơi
Người về lên xe hoa,
Kỷ niệm buồn vào hồn
Bờ môi tắt hẳn nụ cười
Giây phút bên nhau,
nay còn đâu nữa
Người về trong thương nhớ
Người đi nhớ thương người