“Chuyện ngày xưa” (Giao Tiên) – Nhạc khúc về chuyện tình từng đẹp như chuyện thần tiên

Đăng ngày 21/07/2024

“…Chuyện ngày xưa đi vào kỷ niệm

Chuyện ngày nay như giọt nước buồn…”

Chuyện Ngày Xưa - Giao Linh | Tác Giả: Giao Tiên

Đó là câu hát nổi tiếng trong nhạc khúc “Chuyện ngày xưa” của nhạc sĩ Giao Tiên. “Chuyện ngày xưa” là ca khúc nổi tiếng viết về một cuộc tình đẹp thuở ban đầu, những mộng mơ và tình yêu khi ấy tràn đầy sắc hồng của hạnh phúc. Thuở ban đầu là những nhớ nhung thương yêu nhưng thời gian bào mòn tất cả, “chuyện ngày nay như giọt nước buồn” là câu hát bao hàm tất cả nỗi niềm về một kỷ niệm đẹp và hiện tại nhiều sầu thương.

Nhạc sĩ Giao Tiên (sinh ngày 16 tháng 11 năm 1941 thị xã Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định) là một trong những nhạc sĩ nhạc vàng nổi tiếng tại miền Nam Việt Nam trước ngày 30 tháng 4 năm 1975, với khoảng 750 ca khúc trữ tình, quê hương. Hiện ông đang sinh sống cùng gia đình tại thành phố Cam Ranh, tỉnh Khánh Hoà, Việt Nam. Ông được mệnh danh là “Nhạc sĩ của Đồng quê”, bởi hầu hết trong tất cả các sáng tác của Giao Tiên đều có giai điệu ngọt ngào thi vị, ý tứ bình dị, hồn nhiên với lời ca mộc mạc,.. Tất cả đều mang âm hưởng dân ca và gần gũi với mọi tầng lớp người dân. Một số sáng tác nổi tiếng của ông như: Phận Gái Thuyền Quyên (1970), Ai Có Qua Cầu, Mống Chuồn Chuồn và đặc biệt là chuỗi ca khúc về Cô Thắm (Cô Thắm Gặp Tình Nhân, Cô Thắm Theo Chồng,…). Các tác phẩm của Giao Tiên được thu âm bởi hàng loạt hãng sản xuất băng, đĩa trong và ngoài nước Việt Nam như Vafaco, Saigon Video, Rạng Đông, Trung tâm Băng nhạc Trẻ, Kim Lợi,…, Thuý Nga, Asia, Vân Sơn,… Giao Tiên cũng được biết tới như là một nhạc sĩ với nhiều ca khúc phổ thơ.

“Chuyện ngày xưa” là một sáng tác của Giao Tiên những năm trước 1975. Nhạc khúc mang trong mình những giai điệu nhẹ nhàng, lời ca mộc mạc và bình dị nhưng vẫn chứa chan tình cảm như chính tích cách người nhạc sĩ Giao Tiên. Không có nhiều lời kể, nhưng nhạc khúc vẫn tả được tình yêu ngày mới hẹn hò của đôi tình nhân:

Khi mới yêu nhau anh hẹn anh hò

Anh đợi chờ và rồi anh tương tư

Anh nhớ thương em nên càng hao gầy

Xa một ngày là đớn đau một ngày.

Nhạc sĩ Giao Tiên - Người kể chuyện tình | Báo Pháp luật Việt Nam điện tử

Thuở mới yêu, chàng trai say mê cô gái ấy “anh đợi chờ và rồi anh tương tư”. Anh luôn mong ngóng được gặp cô, luôn chờ đợi cô mà trở nên “hao gầy”. Ngày ấy, “xa nhau một ngày là đớn đau một ngày”, tình yêu trong họ từng hạnh phúc và ngọt ngào, họ luôn ước ao có thể bên nhau thêm, gần nhau thêm. Xa là nhớ, nhớ lại đau, có lẽ là cảm xúc của rất nhiều đôi tình nhân trẻ.

Anh ước mơ sao anh là thiên thần

Em là một vì sao trong không gian

Khi đón khi đưa không lụy không phiền

Trên trời cao mình đắm say thần tiên.

Ngày ấy yêu nhau, anh ước mình có thể trở thành “thiên thần” và ước mơ “em là một vì sao trong không gian”. Mộng ước ban đầu đầy tình yêu và hy vọng, ước mong đôi ta “Khi đón khi đưa không lụy không phiền/ Trên trời cao mình đắm say thần tiên”. Anh từng mơ ước mình là thiên thần, ước cho chuyện tình của họ đẹp như chuyện thần tiên, không có lụy phiền hay cách xa.

Ngay từ những lời đầu của nhạc khúc tác giả đã mang lại cho người nghe những lời ca tràn ngập hạnh phúc của đôi tình nhân trẻ. Ngày ấy hạnh phúc càng nhiều để rồi mai sau, khi mộng không thành lại trở thành niềm đau muôn phần. Họ đã từng hạnh phúc, đã từng thề nguyện được sánh đôi nhau như thần tiên và vì sao trời, từng mong cuộc tình luôn chung đôi không chia lìa, nhưng… “chuyện ngày xưa đi vào kỷ niệm”, tất cả những hạnh phúc ấy nay chỉ còn trong kỷ niệm. Hiện tại chuyện tình đẹp chỉ còn lại là những giọt nước mắt buồn…

Chuyện ngày xưa đi vào kỷ niệm

Chuyện ngày nay như giọt nước buồn

Rơi rớt trong cơn mưa nhạt nhòa đầu mùa

Anh đó em đây tuy gần thế mà xa.

Giao Tiên

Hạnh phúc ngày ấy nay đã không còn, mọi kỷ niệm xưa đi vào dĩ vãng. Một câu hát, hai vế đối để vẽ hai cảnh trái ngược trong chính một cuộc tình. “Chuyện ngày xưa” và “chuyện ngày nay”, như hai sự đối lập. Tác giả từng kể về một chuyện tình ngày xưa với bao ấp ủ yêu thương, bao mộng mơ hạnh phúc nay lại “đi vào kỷ niệm”. Chuyện ngày nay, cuộc tình hiện tại lại như “giọt nước mắt buồn rơi rớt trong cơn mưa nhạt nhòa đầu mùa”. Cơn mưa nhạt nhòa đầu mùa như một nét vẽ tô thêm nỗi buồn cho mối tình hiện tại. Giọt nước mắt người xưa nay “rơi rớt” hòa cùng giọt mưa đầu mùa. Chỉ với một câu tả, một hình ảnh nhưng lại lột tả nỗi đau buồn muôn phần. Cram giác sầu thương của hiện tại, luyến tiếc về kỷ niệm đẹp như được nhân lên bơi câu hát “Anh đó em đây tuy gần thế mà xa”. Ngày ấy tuy có xa nhau nhưng lòng họ luôn hướng về nhau, luôn nghĩ về nhau, nên dù xa vẫn gần. Còn ngày nay, tuy gần bên nhau “anh đó em đây”, nhưng lòng ta lại không hướng về nhau nên tuy gần thế mà xa.

Em qua yêu lên hay giận hay hờn

Anh buồn lòng rồi bỏ em cô đơn

Em tủi thân em, anh chẳng dỗ dành

Em ngậm ngùi ngồi tiếc thương ngày xanh.

Chuyện tình đôi ta nhạt nhòa đi không biết nên trách ai. Có trách chăng tính em hay hờn dỗi, hay giận hờn khiến anh buồn lòng “rồi bỏ em cô đơn”. Có lẽ tình yêu ấy đã bị thời gian bào mòn, anh không còn nhiều bao dung cho những lần em hờn dỗi, anh không còn dỗ dành mỗi khi em thấy tủi thân. Chúng ta đã từng yêu, từng hạnh phúc nhưng lại để mất nhau bởi những lần hờn dỗi vu vơ. “Em ngậm ngùi ngồi tiếc thương ngày xanh” câu hát mang tất những lưu luyến cùng hối tiếc của cô gái khi nhìn lại cuộc tình hiện tại của mình.

Có lẽ đây là tình huống của rất nhiều cặp đôi yêu nhau. Ngày mới yêu ta luôn cố gắng muốn dành cho nhau điều tốt đẹp nhất, luôn bao dung và nuôi dưỡng tình yêu mới chớm nở ấy. Nhưng khi thời gian qua, tình yêu ấy không được nuôi dưỡng bởi những yêu thương mà lại bị mài mòn bởi những hiểu lầm giận dỗi. Anh trách em giận hờn vu vơ, em lại giận dỗi anh vì không dỗ dành, chúng ta vô tình gieo những hạt giống giận hờn và xa cách trên mảnh tình yêu của đôi mình. Đổi rồi khi hạt giống ấy bị nuôi lớn bởi những điều tiêu cực, cây giống của sự xa cách lớn lên, lòng chúng ta cũng ngày một xa nhau…

“Chuyện ngày xưa” không chỉ là một nhạc khúc mà còn như một câu chuyện kể nhân quả của cuộc tình. Chúng ta yêu nhau, nên nghĩ cho nhau, không nên để những điều nhỏ nhặt chia cách nhau, thông cảm và bao dung luôn là những điều cần thiết để nuôi dưỡng một tình yêu đẹp. Mong rằng ngoài kia, những cặp tình nhân sẽ yêu và đang yêu có thể hiểu được điều ấy, mong rằng không còn ai sẽ nuối tiếc như chính cô gái trong bài hát “Chuyện ngày xưa”.

Khi mới yêu nhau anh hẹn anh hò
Anh đợi chờ và rồi anh tương tư
Anh nhớ thương em lên càng hao gầy
Xa một ngày là đớn đau một ngày.

Anh ước mơ sao anh là thiên thần
Em là một vì sao trong không gian
Khi đón khi đưa không lụy không phiền
Trên trời cao mình đắm say thần tiên.

Chuyện ngày xưa đi vào kỷ niệm
Chuyện ngày nay như giọt nước buồn
Rơi rớt trong cơn mưa nhạt nhòa đầu mùa
Ahh đó em đây tuy gần thế mà xa.

Em qua yêu lên hay giận hay hờn
Anh buồn lòng rồi bỏ em cô đơn
Em tủi thân em, anh chẳng dỗ dành
Em ngậm ngùi ngồi tiếc thương ngày xanh.