Cố nhạc sĩ Mạnh Phát được biết đến với nhiều nhạc phẩm mà biết bao người yêu thích từ xưa đến nay như Hoa Nở Về Đêm, Nỗi Buồn Gác Trọ, Chuyến Đi Về Sáng, Sương Lạnh Chiều Đông, Ngày Xưa Anh Nói, Vọng Gác Đêm Sương,… Ngoài bút danh Mạnh Phát, ông còn biết đến với các bút danh như Tiến Đạt, Thúc Đăng. Trong đó bút danh Mạnh Phát là bút danh ông dùng nhiều nhất và cũng là bút danh ông bắt đầu sự nghiệp của mình. Trong những năm 1960, nhạc sĩ Mạnh Phát chuyển hướng và bắt đầu sáng tác nhiều hơn với bút danh Mạnh Phát. những ca khúc trong thời kỳ này của ông chủ yếu về tình yêu đôi lứa, các ca khúc nổi tiếng như Bến Nước Tình Quê, Rồi Một Ngày, Nhớ Mùa Hoa Tím… Đêm Không Trăng Sao cũng là một bài tình ca rất hay của ông, được sáng tác năm 1963. Bài hát viết về một câu chuyện tình yêu sâu nặng nhưng cũng lắm khổ đau.
Chuyện một đêm không trăng sao
Khi nỗi buồn thương yêu ngày nào
Chuyện người đi tan vỡ mộng thắm ban đầu
Ước nguyện đành vùi sâu
Tôi sang thăm em hương tình đêm giá lạnh lùng
Thắm buốt tâm tư người từ khu chiến tìm về
Mà đường đêm không trăng sao
Đường lòng hoang sơ thương đau
Vòng tay khép lại trắng đêm đợi chờ
Tôi nghe trong lòng đất vỡ như gầm thét căm hờn
Xe tang in lòng phố vắng trong lần cuối thương đời
Tàn một đêm nay nhưng nhớ thương hoài
Người xa xôi ấy có buồn hơn ai?
Nỗi buồn khôn xiết ùa về trong đêm trăng không sao khi yêu thương ngày nào giờ đã thành khổ đau. Tình yêu bắt nguồn từ những cảm xúc khác nhau, yêu thương, nhung nhớ, lãng mạn, quan tâm, san sẻ,… Nhưng một khi tình yêu tan vỡ, những cảm xúc ấy cũng theo đó mà vỡ ra để lại muôn vàn những đau thương và mất mát. Người ta cảm thấy choáng ngợp trong lòng, cô đơn giữa phố đông, người ta hiu quạnh dưới màn đêm lạnh lẽo, người ta buồn, người ta đau, và người ta khóc, khóc vì nuối tiếc, đớn đau và xót xa cho trái tim chân thành này… Người ra đi bỏ lại ta, bao ước mộng nồng thắm chắp cánh đôi ta giờ đành chôn vùi trong cõi lòng. Quả thật khi tình tan vỡ, ta chẳng thể nào nguôi ngoai nỗi buồn, bởi tình yêu mang đến cho ta thật nhiều hạnh phúc, như thắp sáng tâm hồn ta, đẹp như những đêm trăng thanh thơ mộng, vậy nên khi tình yêu không còn thì ắt hẳn những đêm không trăng sao sẽ tìm đến ta.
Tôi sang thăm em giữa hương tình đêm giá lạnh mà tim thắm buốt những tâm tư cô đơn của một người lính trở về từ chiến khu. Lòng nặng trĩu những đắng cay, thương đau, khi tâm trạng buồn thì khung cảnh bên ta cũng hòa vào nỗi buồn ấy. Ta bước đi trên con đường giữa đêm quạnh vắng, không trăng, không sao, không chút ánh sáng hy vọng, vòng tay khép lại ôm nỗi nhớ thương trắng đêm chờ đợi. Đường phố hoang sơ, lòng ta cũng hoang sơ và đầy thương đau. Giữa phố vắng hoang sơ, hình ảnh xe tang như lời tiễn biệt xót xa lần cuối cho mối tình đẫm đầy đau khổ. Đêm đã tàn canh nhưng nhớ thương vẫn cứ vơi đầy, không biết rằng ở nơi xa ấy người có buồn như ta hay không.
Không ai muốn kết thúc một cuộc tình khi còn dang dở, ai cũng muốn cùng nhau đi đến hết đoạn đường. Nhưng hạnh phúc đâu phải ai muốn có cũng được, kết thúc một mối tình không trọn vẹn, mỗi người tự tìm cách quên đi theo cách riêng của họ, người thì chọn cách im lặng để ăn mòn nỗi đau. Người thì đi tìm những hạnh phúc mới, nhưng có lẽ vết thương trong quá khứ khó mà xóa nhòa được.
Chuyện vào đêm không trăng sao
Nhưng suốt đời ăn sâu lòng người
Hương nguyền xưa ghi nhớ hình bóng qua rồi
Khắc tận trong tim côi
Trăm năm đâu ai mong tìm trong cõi mịt mờ
Quá khứ thương đau ngày nào nhưng vẫn buồn vì
Đời còn đêm không trăng sao
Thì còn khơi bao thương đau
Còn đêm gối mộng biết thuở nào nguôi…
Chuyện từ đêm không trăng sao ấy, tình ta vỡ đôi, nỗi đau đó ăn sâu vào tâm hồn. Đằng sau những cuộc tình dang dở là nỗi buồn khó tả, cô đơn và đầy sự sợ hãi. Dù có mạnh mẽ đến mấy ta cũng không thể chối bỏ được những tổn thương đó. Một khoảng trống trong tim để lại sau mối tình đó, cả thế giới ngoài kia cũng không thể lấp đầy. Chuyện trăm năm đâu ai muốn chôn thân vào cõi mịt mờ, nhưng cảm xúc là thứ không thể nào kiềm chế được, không có sự ngụy trang nào có thể che giấu được cảm xúc bi lụy đó. Dù vẫn biết quá khứ là đau thương nhưng lòng vẫn nghĩ về nó, vẫn nhớ, vẫn thương, vẫn đợi chờ… Đời còn nhiều đêm không trăng sao thì lòng ta sẽ còn buồn, sẽ còn khơi bao thương đau, những mộng không tròn kia biết thuở nào nguôi.
“Đêm Không Trăng Sao” là nhạc phẩm thuộc thể loại bolero với giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng. Bài hát là một bản tình ca nhuốm màu buồn được nhạc sĩ Mạnh Phát khắc họa bằng những ca từ tinh tế và sâu sắc đem đến cho người nghe những phút giây lắng đọng trong tâm hồn.
Chuyện một đêm không trăng sao
khi nỗi buồn thương yêu ngày nào
Chuyện người đi tan vỡ mộng thắm ban đầu
ước nguyện đành vùi sâu
Tôi sang thăm em hương tình đêm giá lạnh lùng
thắm buốt tâm tư người từ khu chiến tìm về
mà một đêm không trăng sao
đưa lòng hoang sơ thương đau
vòng tay khép lại trắng đêm đợi chờ
Tôi nghe trong lòng đất vỡ như gầm thét căm hờn
Xe tang in lòng phố vắng trong lần cuối thương đời
Tàn một đêm nay nhưng nhớ thương hoài
người xa xôi ấy có buồn hơn ai?
Chuyện vào đêm không trăng sao
nhưng suốt đời ăn sâu lòng người
Hương nguyền xưa ghi nhớ hình bóng qua rồi
khắc tận trong tim côi
Trăm năm đâu ai mong tìm trong cõi mịt mờ
quá khứ thương đau ngày nào nhưng vẫn buồn vì
Còn đêm không trăng sao
thì còn khơi bao thương đau
còn đêm gối mộng biết thuở nào nguôi…