“Bài Ca Hạnh Ngộ” (Lê Uyên Phương) – Cuộc đời luôn có những mối duyên kỳ lạ phát sinh bất ngờ nhưng hạnh phúc

Những năm đầu thập niên 70, sự xuất hiện của cặp đôi nhạc sĩ Lê Uyên Phương và ca sĩ Lê Uyên đã tạo nên một hiện tượng lạ hiếm thấy, họ như thổi một làn gió mới vào nền tân nhạc thời điểm bấy giờ. Với những giai điệu nồng nàn, khắc khoải, đôi khi lại lắng đọng với những triết lý cuộc đời, đôi vợ chồng Lê Uyên Phương được giới trẻ đón nhận nồng nhiệt cùng những tình khúc khó quên.

Nhạc sĩ Lê Uyên Phương & vợ Lâm Phúc Anh

Giống như nhiều cặp đôi khác, học đã phải vượt qua bao sóng gió, trải qua muôn trùng thử thách để minh chứng cho bạn bè, gia đình và xã hội rằng tình yêu của họ hạnh phúc đến thế nào qua những ca từ đẹp cùng đoạn melody đầy ngẫu hứng, chúng kết hợp với nhau hay ra sao. Và cặp đôi Lê Phúc Anh – Lê Minh Lập cũng quyết định từ bỏ tất cả, dắt tay nhau đến trung tâm miền Nam Sài Gòn để lập nghiệp bằng đôi bàn tay trắng và hai trái tim đầy nhiệt huyết. Từ những buổi trình diễn miễn phí trên sân khấu đến cặp đôi được đông đảo khán giả đón chào, họ thành công khi rời bỏ thành phố sương mù vang danh chốn đô thành – nơi nhiều bậc tài năng hội tụ.

Để tri ân trời xanh, cảm tạ người, năm 1970, Lê Uyên Phương đã chấp bút mà sáng tác nên ca khúc “Bài Ca Hạnh Ngộ” dành tặng cho vợ Lê Uyên, nhắc lại những kỷ niệm do chữ “Duyên” mang lại. Đẩy đưa đôi người xa lạ đến với nhau, cùng nhau xây dựng nên một mối lương duyên tươi đẹp giữa đồi thông reo, dòng suối róc rách với tiếng chim muông lảnh lót vang cả núi rừng. Như chúc mừng cho tình cảm của đôi lứa, chúc cho đoạn tình yêu ấy được vĩnh hằng trường cửu, dù phù hoa danh lợi hay những vất vả thường trực của cuộc sống cũng không thể nào làm tình đôi nhân tình bớt đắm say, vẫn cuốn lấy nhau dù hoa kia có tàn úa theo năm tháng. Ngày nay, xin cảm ơn duyên “hạnh ngộ” giúp ta đạt thành nguyện ước, mong đến ngày sau vẫn nâng niu chút kỷ niệm cũ để chung gánh với đời, không bao giờ buông tay để một trong hai phải lầm lũi giữa dòng đời cô đơn thầm tìm về hạnh phúc.

“Chờ trăng lên, nghe sao thì thầm

Thời gian qua, đâu ngờ cuộc đời bao la

Rồi như mây thoáng qua

Rồi như trăng xế tà

Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa…”

https://www.youtube.com/watch?v=lVsGY488bXU

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Lê Uyên trình bày.

“Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa…” – Em có nhớ hay chăng ngày xưa của đôi ta, khi đợi chờ trăng lên, cùng hẹn hò dưới trời đêm đầy sao trời mà thầm thì bao nguyện ước. Anh chỉ mong, dù trăng có xế tà, dù mây có lập lờ thoáng qua thì tình ta vẫn như ngày đầu, vẫn mặn nồng mặc cuộc đời còn bao xa.

Tình yêu chính là món quà của thượng đế, đôi tình nhân dù trải qua bao nhiêu sóng gió, thăng trầm vẫn bên nhau, cùng nhau già đi. Đến lúc đó, đối phương không chỉ là tình yêu đơn thuần như thuở ban đầu mà còn là tình thân sâu đậm, hai dòng máu như hòa chung thành một chẳng thể nào tách rời.

“…..Nầy anh ơi, suối reo sườn đồi

Nầy chim ơi, reo mừng cuộc đời ghi tên

Rồi như khi lớn lên

Rồi như khi úa tàn

Hoa thơm vẫn chờ nắng vàng dâng hương…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Ngọc Lan & Vũ Khanh song ca.

Vậy anh ơi, anh có nhớ không ngày mình hạnh phúc bên nhau, cả cánh rừng như cất lên bài ca chúc mừng. Nơi sườn đồi, suối vang lên từng tiếng róc rách; trên bầu trời, bầy chim reo vang tiếng hót gắn kết tên chúng ta cùng một nơi. Sau này khi già đi, sau này khi lời yêu chẳng còn thì cũng đừng như hoa tàn úa, thay tiếng yêu thành chữ “thương” da diết để “hoa thơm vẫn chờ nắng vàng dâng hương”.

Sẽ có người không tin vào sự vĩnh cửu của tình yêu, nhưng chân lý tình yêu vốn rất đơn giản. Không chỉ là tiếng tim đập thình thịch khi đứng cạnh đối phương, mà nó còn là những cái nắm tay cùng vượt qua thử thách. Tình yêu vĩnh cửu là khi vượt bao khó khăn, họ vẫn còn ở bên nhau, trao cho nhau những cái ôm ấm áp. Sau này, dù có hòa thân về đất mẹ thì tình yêu ấy vẫn mãi không nhòa theo thời gian.

“….Tình yêu đời đời

Làm sao như hoa vàng rừng xanh

Một khi đăng hoa tình yêu

Thiết tha cuộc đời đã mất hết mê say

Rồi mai đây đi trên đường đời

Đừng buông tay âm thầm tìm về cô đơn

Một khi trao áo hồng

Là khi trao tiếng cười

Luôn ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương”

https://youtu.be/ZdQoADo-fyU

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Ngọc và Thái Thảo trình bày,

Với Lê Uyên Phương, tình yêu đời đời sẽ chẳng thể nào như loài hoa rừng mau tàn úa, bởi ông nguyện cầu cho tình mình suốt đời cũng không thể “hết mê say”, sẽ luôn yêu thương như thuở ban đầu, sẽ mãi hạnh phúc dài lâu. Ông lo sợ trên đường đời dài dẳng, nếu một trong hai lỡ buông lơi đôi tay sẽ lạc mất nhau vĩnh viễn, sẽ phải “âm thầm tìm về cô đơn” vì lỡ mất cơ duyên gặp lại nhau lần nữa. Nếu nhạc sĩ Trịnh Công Sơn nuôi dưỡng cả một thế hệ tuổi trẻ bằng những nhức nhối của thời chinh chiến, sự đổ vỡ – hủy diệt – chết chóc, thì Lê Uyên Phương lại nhẹ nhàng hơn nhiều. Ông ôm ấp thế hệ đó bằng tình nồng cháy nhưng mong manh, nó có thể tan vỡ bất cứ lúc nào, như ngòi nổ bom đạn thời chiến sự. Hình ảnh tình yêu nồng nàn của đôi tình nhân, yêu hết mình, yêu không toan tính, yêu không cần biết đến ngày mai sẽ ra sao…chỉ biết đôi trẻ sẽ “luôn ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương”, để không hối tiếc, không bi thương.

Mang nội dung lạc quan, yêu đời và yêu người, “Bài Ca Hạnh Ngộ” cho thấy nơi nhạc sĩ Lê Uyên Phương đang chứa đầy một nghệ thuật diễn tả, sự ví von đầy khéo léo những diễn biến tâm lý tình cảm khi đang yêu và được yêu. Nói chung, hầu hết các tác phẩm của Lê Uyên Phương cho dù mang trong mình nội dung vui hay buồn thì đều được gửi đi bằng một nhịp độ bình thản, ung dung, nhẹ nhàng mà khoan khoái, nó có sự cân bằng và vừa vặn trong cảm xúc và cách dùng từ. Từ đó, những bài hát tạo nên cho người nghe nhưng rung cảm dịu dàng nhưng dễ ngây ngất và hòa mình theo những lắng đọng êm đềm khó cưỡng. Và đây cũng chính là yếu tố tạo nên sự thành công của nhạc sĩ Lê Uyên Phương.

Dĩ vãng tuy là một tổ hợp của những nỗi buồn và niềm vui lẫn lộn nhưng lúc nào nó cũng tồn tại trong chúng ta những kỷ niệm đẹp khó quên. Huống chi, những kỷ niệm đối với dòng nhạc của nhạc sĩ Lê Uyên Phương lại quá đỗi thắm thiết và yêu thương. Chính vì thế mà sự ra đi của nhạc sĩ đã để lại cho chúng ta quá nhiều nỗi buồn chẳng nói nên câu: Nỗi buồn của Lê Uyên và nỗi buồn chung của những người mến mộ nhạc sĩ. Bao nhiêu ngôn từ cũng chẳng thể nói lên sự tài hoa của ông, nhưng có lẽ ít nhiều thể hiện được sự ái mộ của những trái tim từng lưu giữ bóng hình Lê Uyên Phương, đó sẽ là nén hương chân thật và thành kính nhất đối với vong linh người quá cố.

Lời bài hát Bài Ca Hạnh Ngộ – Lê Uyên Phương

Chờ trăng lên, nghe sao thì thầm
Thời gian qua, đâu ngờ cuộc đời bao la
Rồi như mây thoáng qua
Rồi như trăng xế tà
Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa

Nầy anh ơi, suối reo sườn đồi
Nầy chim ơi, reo mừng cuộc đời ghi tên
Rồi như khi lớn lên
Rồi như khi úa tàn
Hoa thơm vẫn chờ nắng vàng dâng hương

Tình yêu đời đời
Làm sao như hoa vàng rừng xanh
Một khi đăng hoa tình yêu
Thiết tha cuộc đời đã mất hết mê say

Rồi mai đây đi trên đường đời
Đừng buông tay âm thầm tìm về cô đơn
Một khi trao áo hồng
Là khi trao tiếng cười
Luôn ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương

Đánh giá post

Viết một bình luận