Nhạc khúc buồn “Tình Lỡ” (Thanh Bình)

Đăng ngày 21/07/2024

Có một câu khá hay trong tình yêu: “Người yêu bạn chưa chắc đã đợi được bạn. Nhưng người chờ được bạn, chắc chắn rất yêu bạn.”. Có thể bạn là một người không gặp may mắn trong chuyện tình cảm của mình, cũng có thể là do yêu thương đã vô tình quên mất sự có mặt của bạn trong cuộc sống. Cũng giống nhạc sĩ Thanh Bình vậy, khi nghe ca sĩ Ánh Tuyết chia sẻ về ông, nhiều khán giả mới biết, cuộc đời của ông chẳng hề “thanh bình” như cái tên. Dường như hạnh phúc đã bỏ quên lại Thanh Bình trong nỗi đau và sự cô đơn, ông đã chôn chặt và cất giấu quá nhiều sự tổn thương khi chẳng có được cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc riêng trọn vẹn.

Cuộc đời buồn của nhạc sĩ Thanh Bình, tác giả ca khúc Tình Lỡ - "Thôi rồi còn chi đâu em ơi..."

Là một người nhạc sĩ Việt Nam nhưng lại sáng tác không nhiều tác phẩm, trong sự nghiệp của mình, ông chỉ có vỏn vẹn 7 bài hát. Trong đó, ca khúc gắn liền với tên tuổi của nhạc sĩ và trở nên bất hủ đi vào lòng người chính là ca khúc “Tình Lỡ”. Bởi theo Thanh Bình, viết nhạc không phải để kiếm tiền, mà viết nhạc là cần có cảm xúc, những cảm hứng được bật thốt lên bất ngờ thông qua những câu chuyện.

Khi được hỏi về bóng hồng đã khiến ông đau khổ trong ca khúc “Tình Lỡ”, nhạc sĩ Thanh Bình cũng chia sẻ: Ca khúc này được viết nên để tặng cho người con gái Hải Phòng ông yêu. Ở độ tuổi 24, ông yêu người con gái này tha thiết, ông đã dành trọn trái tim cho người thiếu nữ ấy. Nhưng chẳng bữa tiệc nào mà không tàn, ngày ông bước chân lên boong tàu ở cảng Hải Phòng để vào Nam, đứng ở đấy ngắm nhìn dòng người hối hả bảo nhau lên tàu, Thanh Bình đã thấy người con gái ấy chen lấn trong đám đông, vạch người tìm kiếm chỉ mong kịp chia tay cùng ông. Nhưng có lẽ bản thân hơi vô tình, khi nhạc sĩ chỉ đứng lẫn trong dòng người mà quan sát từng cử chỉ của nàng, còn nàng cứ chạy dọc theo bờ cảng nhưng lại chẳng thể nào nhận ra tác giả….Rồi cứ thế, hai con người lạc mất nhau, chẳng nói với nhau được câu nào mãi đến khi con tàu dần khuất bóng……Khi đã vào Nam được ít lâu thì nhạc sĩ Thanh Bình lại nhận được tin, người con gái ông yêu thương da diết bị cha mẹ bắt ép gả chồng, một người mà cô không hề yêu thương nhưng lại chẳng thể từ chối. Ông đã rất buồn, đắm chìm trong cảm giác thê lương, khoảng 1 tháng sau bài hát “Tình Lỡ” ra đời (vào năm 1954).

Nhạc phẩm “Tình Lỡ” là ca khúc được viết nên bằng những mảnh vỡ của tâm hồn người nhạc sĩ, bằng nỗi đau như xé nát cả tâm can. Ca khúc đi vào lòng người bằng những lời tâm tình của kẻ thất tình vô cùng da diết, dệt nên một cung sầu đau thương đi vào dĩ vãng khi “…..Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau….”.

Tình lỡ' giữa dòng đời nghiệt ngã của nhạc sĩ Thanh Bình | Báo Pháp luật Việt Nam điện tử

“Thôi rồi còn chi đâu em ơi

Có còn lại chăng dư âm thôi

Trong cơn thương đau men đắng môi

Yêu rồi tình yêu sao chua cay

Men nào bằng men thương đau đây

Khi nhận được “hung tin” người mình yêu thương sâu đậm đã quay gót bước về nhà chồng thì cuộc tình này cũng theo đó mà vỡ tan như bọt biển, chẳng còn lại gì ngoài chút dư âm thương xót. Hai con người hai phương trời cách biệt, dẫu trong tim vẫn còn chút hy vọng mong manh rằng sẽ có ngày đôi ta tương phùng, nhưng giờ đây duyên tình đã lỡ, có chăng mai sau cũng chỉ là mây khói.

“Yêu rồi tình yêu sao chua cay – Men nào bằng men thương đau đây” – Một người bị ép gả cho gia đình môn đăng hộ đối, một người thì ngậm ngùi ở lại cùng những đau thương của cuộc tình. Không biết em có hạnh phúc bên chồng mới hay không, nhưng tôi nơi này cùng mưa bay gió lạnh, lạnh da thịt cũng chẳng bằng sự buốt giá nơi con tim vốn đang ấm nóng. Một người tôi đã coi là tất cả, giờ mất người rồi tôi có còn lại gì nữa đâu, có chăng cũng chỉ là chút lưu luyến hương xưa bên thềm xanh rêu trong cơn đau thương đắng chát nơi khóe môi.

Phận đời cô quạnh của nhạc sĩ Thanh Bình: Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau - Hạt giống tâm hồn

“…..Phương trời mình đi xa thêm xa

Nghe vạn mùa thu sau lưng ta

Em ơi, em ơi! Thu thiết tha

Ơi người vì ta qua phong ba

Có còn gì sâu trong tâm tư

Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa…”

Ngày em Hải Phòng anh vào Nam khởi nghiệp, khoảng cách ấy với anh đã vời vợi, giờ đây em theo chồng cách biệt của chúng ta chỉ có thể nói là “hai đường thẳng song song, chẳng bao giờ cắt”. Em ra đi rồi, bỏ lại sau lưng cả một khoảng trời kỷ niệm, những dấu tích giờ như xác lá khô được xếp chồng thành mùa thu tha thiết. Buồn thương thay khi những dư âm ngày nào giờ chỉ còn là chút luyến lưu đọng lại nơi khóe mắt cay cay, làm mờ cả nhân ảnh.

Tận sâu nơi đáy tim này, giờ phút này chẳng còn chút gì nữa cả, những sâu sắc, những yêu thương đã đi theo anh đến phương trời xa lắm. Nơi đây lúc này, chỉ còn những xác xơ cuối thu, những tiếng âm thầm nhắc nhở bao nhớ thương, kỷ niệm.

“…..Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau

Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau

Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi

Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi…”

Tiễn đưa nhau lúc vầng trăng vẫn còn âm thầm theo dõi, nhưng cũng âm thầm mà vỡ nát trong nỗi bi thương cùng nhung nhớ. Nghe tin em lấy chồng, cũng là lúc tim anh như chết lặng, mọi mong ước về nhịp cầu bắc ngang dòng sông ly biệt như chìm hẳn vào thiên thu, ánh trăng kia cũng vỡ nát chẳng còn chiếu sáng như tháng năm nào.

“Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi” – Hết thật rồi, chẳng còn điều gì có thể níu kéo được nữa, họa chăng còn lại những đắng cay bẽ bàng cho một duyên tình lận đận, còn những cơn sầu chẳng thể nào nguôi. Mọi cảm xúc bi thương như đổ dồn vào đôi vai của người nhạc sĩ.

“…..Con đường mình đi sao chông gai

Bước vào đời nhau qua bao nay

Em ơi, em ơi! Sao đắng cay

Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi

Hết rồi còn chi đâu em ơi

Hết rồi còn chi đâu em ơi …”

Mình đã từng có với nhau những tình nồng thắm đượm, từng cùng nhau dệt nên giấc mộng uyên ương sâu sắc và lung linh. Nhưng dường như trời đất trêu ngươi, chẳng muốn đôi ta chung trời hạnh phúc, vậy nên đã tạo ra muôn vàn chông gai, trăm lần thử thách bằng những sóng gió, những bão táp phong ba?

“Em ơi, em ơi! Sao đắng cay” – Cung sầu thê lương như thấu tận trời xanh, sự tan nát tận cõi lòng của một con người chẳng lấy chút may mắn trong tình yêu. Ông đã cô đơn thế nào trong duyên tình, đã chịu bao nhiêu tổn thương trong những yêu thương không trọn? Liệu trời xanh kia, có thấu giúp ông hay chăng? Hết thật rồi, tất cả đã kết thúc trong mùa thu tha thiết ấy, mang người ông yêu thương nhất ra khỏi đời như thu kia chỉ còn lá vàng xơ xác.

Đúng như tên gọi của ca khúc “Tình Lỡ” nổi tiếng của ông, cuộc tình nào của nhạc sĩ cũng chứa đầy nỗi buồn dang dở. Cuộc đời ông đã không biết bao nhiêu lần rơi vào trạng thái chông chênh, không khoảng định, đã không ít lần ông ảo tưởng vào hạnh phúc bởi những niềm vui tưởng chừng trong tầm tay lại bất ngờ tan tành như bọt nước. Như ca khúc “Tình Lỡ”, đó là câu chuyện cũng là cuộc đời của ông khi dính đến tình yêu, ông viết cho các cuộc tình dang dở trong thiên hạ, cũng là viết cho bản thân mình. Biết là “tình lỡ” rồi, có níu kéo cũng vô vọng mà thôi, nhưng lòng lại không ngăn được thương đau và dòng nước mắt chảy ngược vào tim…

Thôi rồi còn chi đâu em ơi
Có còn lại chăng dư âm thôi
Trong cơn thương đau men đắng môi
Yêu rồi tình yêu sao chua cay
Men nào bằng men thương đau đây
Hỡi người bỏ ta trong mưa bay

Phương trời mình đi xa thêm xa
Nghe vạn mùa thu sau lưng ta
Em ơi, em ơi! Thu thiết tha
Ơi người vì ta qua phong ba
Có còn gì sâu trong tâm tư
Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa

Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau
Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau
Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi
Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi

Con đường mình đi sao chông gai
Bước vào đời nhau qua bao nay
Em ơi, em ơi! Sao đắng cay
Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi
Hết rồi còn chi đâu em ơi
Hết rồi còn chi đâu em ơi …