Y Vân (1933 – 1992) là một nhạc sĩ tiêu biểu của nền Tân nhạc Việt Nam từ cuối thập niên 1950 đến 1990. Nhiều sáng tác của ông đã trở thành bất hủ và vẫn được trình diễn bởi những ca sĩ hiện thời. Y Vân là một trong số ít những nhạc sĩ Việt Nam sống hoàn toàn bằng âm nhạc. Ngoài việc sáng tác và làm việc cho các đài phát thanh và truyền hình, ông còn đánh đàn contrabass và guitar tại các phòng trà ca nhạc ở Sài Gòn và các Club Mỹ. Là một nghệ sĩ, ông ít có đầu óc thương mại, thường bán đứt bản quyền các bài hát ăn khách. Trong một thời gian, ông và vợ có thực hiện một số băng nhạc lấy tên Trung Tâm Mây Hồng nhưng cũng không kéo dài lâu. Nhạc của Y Vân mang một phong cách riêng, có lẽ vì vậy mà ông luôn được người nghe ủng hộ những ca khúc bất hủ đã làm nên tên tuổi của nhạc sĩ Y Vân.
Nhắc đến Y Vân không ít người trong giới yêu âm nhạc của Ông sẽ nhớ ngay đến ca khúc “Tôi sẽ đưa em về”. Một ca khúc sâu lắng, dạt dào tình yêu quê hương, về kiếp sống cô liêu, miền quê hương êm ấm.
“Tôi sẽ đưa em về
Về miền đất thân yêu
Về kiếp sống cô liêu
Tình thương không còn thiếu
Tôi sẽ đưa em về
Miền quê hương êm ấm
Miền sông sâu xanh thắm
Cùng soi đêm trăng mềm…”
Quê hương chính là nơi “chôn nhau cắt rốn” của chúng ta, là nơi cho ta cội nguồn, gốc rễ bền chặt. Từ ngày xưa, tình yêu quê hương đất nước luôn là nguồn mạch quán thông kim cổ, đông tây. Là mạch nguồn nuôi dưỡng tâm hồn trí óc ta gắn với truyền thống tự hào, tinh thần tự tôn của dân tộc xuất phát từ những điều bình dị ấy, lòng yêu nước của ta càng được bồi đắp hơn. Tác giả như muốn nhắn nhủ rằng cho dù có đi đâu, hay là làm gì thì một điều duy nhất không thể thay đổi đó là quê hương của bạn, “tôi sẽ đưa em về/miền đất thân yêu/kiếp sống cô liêu/tình thương không còn thiếu”. Một vùng đất hoang sơ, không mấy màu mỡ nhưng tình thương lại dạt dào hơn cả, một vùng quê ấm êm, “sông sâu xanh thẳm”, ánh trăng soi sáng cả bóng đêm. Tình cảm con người ở vùng đất cô liêu mang một nét gì đó luôn chân thật, không toan tính.
Miền hoa thơm cỏ biếc
Chiều hôn trên làn tóc
Mùa thu in màu mắt
Tôi sẽ đưa em về
Tôi sẽ đưa em về
Mà không lo thiếu tình yêu…”
Tình yêu quê hương từ thuở xa xưa, trong những câu ca dao như tấm gương phản chiếu tâm hồn dân tộc là tinh thần tự hào, tự tôn về vẻ đẹp và cảnh trí non sông.
Ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương luôn gắn liền với yêu gia đình, làng xóm, luôn luôn mong ngóng về quê hương dù ở nơi xa xôi.Nhạc sĩ Y Vân cứ lặp lại mãi câu “Tôi sẽ đưa em về” hẳn là có chủ đích dường như muốn nhắn nhủ rằng dù đi đâu thì vẫn phải luôn nhớ về quê hương, nhớ về cội nguồn nơi mà chúng ta lớn lên. Những biểu hiện của tình yêu quê hương ta có thể nói được là thực sự rất nhiều, ngay trong chính hàng động của mỗi người. Nó chính là nỗi nhớ thường trực mỗi lần xa quê và cũng chính là niềm háo hức, mong chờ khi sắp được lên chuyến xe mang tên trở về, và đồng thời cũng là lòng thổn thức, lưu luyến khi phải rời xa quê. Đó chính là những tình cảm xuất phát từ tim.
“…Tôi sẽ đưa em về
Đường không xa vạn lý
Cùng quê hương nhỏ bé
Đừng lo không vừa ý
Ta dường như cũng sẽ thấy được mỗi con người sau khi lớn lên, trưởng thành, và họ như cũng đã vươn mình đến những vùng đất mới nhưng tấm lòng luôn hướng về nơi mình đã sinh ra và lớn lên. Ta cũng như đã thấy được chính tình yêu quê hương còn là yêu những gì thuộc về mảnh đất mà mình sinh ra ấy, nó như là tình yêu với làng xóm hay đó cũng chính là tình yêu những con đường sỏi đá, đôi khi đó cũng chính là tình yêu với gió và nắng, dù thời tiết khắc nghiệt. Hơn hết, ta có thể nhận thấy được đó cũng chính là yêu đối với những con người thuộc về mảnh đất đó, thương dáng mẹ tảo tần nắng mưa, thương dáng cha nhọc nhằn sớm hôm đang lo toan cuộc sống mưu sin
Tôi sẽ đưa em về
Tôi sẽ đưa em về
Mà không lo thiếu tình yêu…”
Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương – hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi.
Bài hát “Tôi sẽ đưa em về” mang một giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng qua lời hát của Vũ Khanh còn sâu lắng, dạt dào hơn nữa khiến cho người nghe cảm nhận được tình yêu quê hương, nơi “chôn nhau cắt rốn” càng thêm rõ nét. Mặc dù không có quá nhiều văn từ hoa mỹ nhưng tác giả vẫn vẽ nên được một bức tranh về quê hương mộc mạc, bình dị.
Tôi sẽ đưa em về
Về miền đất thân yêuVề kiếp sống cô liêu
Tình thương không còn thiếu
Tôi sẽ đưa em về
Miền quê hương êm ấm
Miền sông sâu xanh thắm
Cùng soi đêm trăng mềm
Tôi sẽ đưa em về
Miền hoa thơm cỏ biếc
Chiều hôn trên làn tóc
Mùa thu in màu mắt
Tôi sẽ đưa em về
Tôi sẽ đưa em về
Mà không lo thiếu tình yêu
Điệp khúc:
Bao . . . nhiêu . . . câu thơ . . . đợi nguồn
Bao . . . nhiêu . . . duyên mơ . . . vừa tròn
Hạt . . . nắng . . . nhiều đỗi . . . có mềm . . . thời gian (*)
Qua đây bao tháng năm
Tôi sẽ đưa em về
Đường không xa vạn lý
Cùng quê hương nhỏ bé
Đừng lo không vừa ý
Tôi sẽ đưa em về
Tôi sẽ đưa em về
Mà không lo thiếu tình yêu