“Ta hôn nhau trong công viên” (Tùng Giang)

Đăng ngày 21/07/2024

Xuất thân trong một gia đình có truyền thống nghệ sĩ (mẹ là Cô Ba Được, một đào hát cải lương rất nổi tiếng thuở đó), nhạc sĩ Tùng Giang khi vừa học xong trung học đã bỏ quê lên tỉnh để đi theo tiếng gọi của nghệ thuật. Tùng Giang tên thật là Phạm Đình Lượng, sinh năm 1940 tại Campuchia, nhưng khi thiếu thời thì lại sống ở thành phố Nha Trang. Ông chính là một trong những nhạc sĩ nhạc trẻ ở Miền Nam Việt Nam và đến sau năm 1975 đã sang định cư ở Hoa Kỳ. Với lòng đam mê bất diệt với sân khấu, Tùng Giang đã đảm nhận không ít vai trò và nhiệm vụ để có thể hoạt động trong lĩnh vực âm nhạc và kịch nghệ. Không chỉ phục vụ trong đoàn kịch nổi tiếng Dân Nam, ông còn thọ giáo nhạc sĩ Huỳnh Hớn và trở thành tay trống kiệt xuất trong ban nhạc nổi tiếng Việt Nam thời đó. Tên tuổi Tùng Giang càng nổi bật thêm vì tài sáng tác, tuy nhạc phẩm viết ra không nhiều nhưng lại được hầu hết khán thính giả yêu thích và đón nhận một cách nồng nhiệt. Thậm chí còn trở nên bất hủ và vẫn tiếp tục được các ca sĩ thuộc thế hệ trẻ trình bày cho đến ngày hôm nay. Những tác phẩm nổi tiếng của Tùng Giang phải kể đến là “Anh Đã Quên Mùa Thu”, “Tôi Với Trời Bơ Vơ”, “Biết Đến Thuở Nào”, “Chỉ Riêng Mình Em Hiểu”, “Từ Lúc Em Đi”, “Người Tình Người Đẹp Xinh Xinh”….Trong đó, không thể nào bỏ qua kiệt phẩm “Ta hôn nhau trong công viên” – Một tình ca ngọt ngào, một bức tranh tuyệt đẹp trong khung cảnh yên bình nơi công viên tươi mát.

Tiểu sử nhạc sĩ Tùng Giang (1940-2009) - Cập nhật Thanhhaaudio - Thanh Hà Audio

Nhạc sĩ Tùng Giang

“Ta hôn nhau trong công viên

Dường như có nắng úa nhạt nhòa

Dường như có tiếng đùa vui xa xa

Dường như có những lấp lánh

Của một dòng sông rất lạ….”

Khung cảnh sao mà lãng mạn quá cho một buổi hẹn hò nơi công viên xanh! Đôi tình nhân ngồi lặng lẽ dưới hàng cây xanh mát, ngắm nhìn dòng người đang nô nức ngược xuôi mà nói lên những câu tâm tình sâu kín. Điểm tô thêm một chút hương sắc cùng tư vị ngọt ngào của buổi hẹn hò chính là những tia nắng nhạt nhòa nhưng ấm áp và những tiếng vui đùa ở phía xa cùng với thứ ánh sáng lấp lánh được phản chiếu bởi chính tia nắng mặt trời xuống một dòng sông lạ. Những thứ chi tiết vụng vặt ấy đã xóa tan đi những ngượng ngùng cùng e thẹn đang ngăn cách giữa đôi nhân tình, họ dường như trở nên mạnh dạn hơn và phá tan bức tường thành e ấp ban đầu để gần gũi nhau hơn.

“….Ta hôn nhau trong công viên

Dường như có lá úa xào xạc

Dường như có những cặp tình nhân quanh ta

Dường như có những tiếng hót

Của một loài chim hiền hoà….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thái Hiền trình bày.

Tiểu sử nhạc sĩ Tùng Giang (1940-2009) - Cập nhật Thanhhaaudio - Thanh Hà Audio

“Ta hôn nhau trong công viên”, ta yêu thương nhau trong khung cảnh ngập tràn những giai điệu của cuộc sống, như một lời khẳng định chân thật nhất rằng đôi ta đã thật sự ở bên nhau, đã thực sự cùng nhau trên con đường tương lai sắp tới. Xung quanh ta đang được hòa tấu bởi những tiếng cỏ lá xào xạc, màu vàng úa của lá cây khô càng tô thêm màu sắc lấp lánh trong câu chuyện tình ấy. Hãy nhìn đi, đâu chỉ riêng ta mà còn rất nhiều cặp nhân tình khác cũng đang ngọt ngào và hạnh phúc trong khung cảnh ngập tràn sắc màu này.

Nhìn ngắm người người hạnh phúc, đôi trẻ bình yên nói lời yêu thương nhau, đến cả những chú chim trên cành cũng chẳng nhịn được mà cất lên những tiếng hót làm say đắm lòng người. Tiếng hót hòa vang của những chú chim hiền lành như làm cho tình yêu thêm mặn nồng và thắm thiết – “Dường như có những tiếng hót của một loài chim hiền hòa…”.

“….Em không cần nhớ gì vì môi em rực cháy

Đắm đuối say mê vì anh ôm em thật sát

Nhịp tim ta dào dạt.”

Nói thế thôi, cảm nhận một chút về quang cảnh xung quanh để giải tỏa đi chút e ngại buổi ban đầu, để nàng quên đi những ngượng ngùng và mắc cỡ. Chàng trai muốn dùng cảnh vật tươi đẹp và thanh mát nơi công viên xanh mướt để xua tan đi lớp tường thành cuối cùng của người thương, để nàng không còn quá phòng bị mà hãy mạnh dạn bước về phía trước, bước về phía tình yêu của chàng và nói lên những câu yêu thương nồng cháy. “Em không cần nhớ gì”, không cần quá chú tâm vào sự xanh mát, không cần để ý dòng người xuôi ngược nơi công viên đông đúc, cũng chẳng cần im lặng để lắng nghe tiếng chim trời ca hát mừng uyên ương. Chẳng cần nhớ gì hết, chỉ cần biết một điều rằng “môi em rực cháy” làm cho chàng mê đắm khôn nguôi, đôi môi mềm và đỏ mọng làm tim chàng rung lên từng nhịp từng nhịp khó lòng kiểm soát. Chàng đã choàng tay mà ôm nàng thật chặt để mong giữ nàng ở mãi bên người, yêu thương thật sâu đậm và bên nhau thật dài lâu.

Tình yêu có thể nói là điều kỳ diệu nhất trên thế giới này. Tình yêu có thể giúp đôi lứa trở nên ngập tràn hạnh phúc, yêu đương nồng cháy, thêm vững tin vào ngày mai tươi sáng. Ai trong cuộc đời này mà chẳng muốn được một người yêu đến khắc cốt ghi tâm. Chàng trai trong lúc vô hình đã nói lên một lời khẳng định chung thân cùng cô gái nhỏ: Có lẽ bản thân anh không chắc sẽ yêu nàng đến khi nào, nhưng có một điều rằng hiện tại “Anh yêu em” và anh sẽ luôn bên cạnh em, quan tâm em vì em mà làm tất cả. Khi bên anh, em chẳng cần biết đến điều gì hết, chỉ cần em hạnh phúc, dù anh có vượt qua biết bao khó khăn hay gian khổ, dù có đi đến đâu trong cuộc đời này vẫn mong em sẽ luôn là người đồng hành cùng anh, cùng anh đi qua những ngày giông tố và sau cùng, nơi phía cuối chân trời chính là hạnh phúc của hai ta. Còn gì ngọt ngào hơn lời tâm tình sâu kín ấy,  còn gì tuyệt vời hơn lời ngầm khẳng định mà không cần bất kỳ hẹn ước ảo vọng nào!

“Ta hôn nhau trong công viên” có lẽ chính là bản tình ca đẹp nhất, lời tỏ tình ý nghĩa nhất à cháy bỏng nhất mà bất kỳ người con gái nào cũng mong muốn nhận được từ người thương của mình. Còn gì hạnh phúc và bình yên hơn khi được ôm trọn người mình yêu trong vòng tay vào buổi tối và nhìn thấy họ đầu tiên vào buổi sáng, cùng nắm tay dạo bước bình yên trong công viên xanh, cùng lắng nghe những giai điệu cuộc sống thanh bình sớm mai. Không biết nhạc sĩ Tùng Giang đã trải qua những ngọt ngào nào, hay chiêm nghiệm tình yêu đẹp bao nhiêu mà có thể viết nên những ca từ chứa chan niềm hạnh phúc đến như thế.

Ta hôn nhau trong công viên
Dường như có nắng úa nhạt nhoà
Dường như có tiếng đùa vui xa xa
Dường như có những lấp lánh
Của một dòng sông rất lạ.

Ta hôn nhau trong công viên
Dường như có lá úa xào xạc
Dường như có những cặp tình nhân quanh ta
Dường như có những tiếng hót
Của một loài chim hiền hoà.

[ĐK:]
Em không cần nhớ gì vì môi em rực cháy
Đắm đuối say mê vì anh ôm em thật sát
Nhịp tim ta dào dạt.