Nhạc sĩ Y Vũ tên thật là Trần Gia Hội, là em trai ruột của nhạc sĩ Y Vân, là người đàn ông với vẻ ngoài chất phác nhưng tình duyên lại lận đận vô cùng, trải qua nhiều mối tình mới kiếm tìm cho mình được hạnh phúc thật sự. Mỗi người tình đi qua đời ông đều bồi thêm trong lòng người nhạc sĩ những cảm xúc, trở thành nguồn cảm hứng cho những nhạc khúc rung động con tim khán giả như “Kim”, “Điên”, “Hận”, “Ngày không em”, “Ngày cưới em”…Nổi tiếng là thế nhưng Y Vũ chưa bao giờ nhận mình là người nhạc sĩ, ông nói bản thân chỉ là một người chơi nhạc, người hòa mình với âm thanh.
Tác phẩm đầu tay của Y Vũ chính là “Tôi đưa em sang sông”, người nhạc sĩ già đã từng có những chia sẻ rằng người con gái trong ca khúc chính là mối tình đầu đầy hối tiếc thời trẻ của ông, người đã tạo nên cho ông nhiều cảm hứng sáng tác nên những tuyệt khúc tình buồn. Ông tự nhận mình không có vẻ ngoài điển trai nhưng lại may mắn sánh duyên cùng cô nàng tên Thanh xinh đẹp ở lứa tuổi học trò, cô nàng giỏi giang và khiến ông si mê không lối thoát. Sau thời gian dài hò hẹn, đôi bên hữu ý hữu tình nên cả hai những tưởng chuyện tình đó sẽ đi đến kết cục viên mãn như ngờ đâu tan vỡ, kẻ ở người đi hai phương trời cách biệt. Chàng sinh viên ngày đó, trong tay vẫn chưa có gì, vẫn chưa giúp được gì cho đời, trong khi Thanh lại là cô gái danh giá, cành vàng lá ngọc. Vì định kiến hôn nhân, vì câu “môn đăng hộ đối” mà cách ngăn đôi trẻ, nàng phải lên xe hoa về nhà chồng với người mà ba mẹ sắp đặt, còn chàng chỉ biết ôm trái tim tổn thương mà tiễn bước nàng về dinh. Quá đau lòng, cũng quá tuyệt vọng mà Y Vũ chìm trong men rượu, biết thế nào là “say” và cũng từ đây “Tôi đưa em sang sông” ra đời. Sau 6 tháng kể từ ngày chia tay, để nàng nghe theo lời sắp xếp của cha mẹ mà xem mắt định hôn, ông lại nhận được tấm thiệp hồng nhức mắt, mời đến tham dự ngày cưới của người thương cũ. Tiệc cưới vui mừng, nhộn nhịp nhưng bản thân ông lại thấy lẻ loi cùng cô đơn nơi góc sảnh. Tổn thương chồng chất, sự tủi thân tràn ngập cả linh hồn, khi về Y Vũ đã cho ra đời nhạc khúc “Ngày Cưới Em” để nói lên tâm trạng cô đơn lúc bấy giờ của mình.
Tại buổi quay hình “Ca sĩ bí ẩn” (2017), nhạc sĩ Y Vũ chia sẻ: “Khi người yêu đi lấy chồng, tôi được mời đến dự đám cưới. Ngồi với người khác mà cảm thấy như chỉ có một mình. Sau đó về, tôi tủi thân viết tiếp bài “Ngày Cưới Em” nói về tâm trạng cô đơn trong ngày cưới”
“Hôm nay ngày cưới em
Nào men nồng nào hoa thơm
nào môi hồng nào giá phấn
khăn áo muôn sắc đua chen
mắt biếc ngời ánh đêm
làn tóc nụ cười ngát hương
Từng bước dập dìu bước êm
Chỉ mình lòng tôi hoang vắng…”Hôm nay là ngày em đám cưới, ngày em bước chân sang ngang về nhà chồng, chọn cho mình một hạnh phúc với người chồng “môn đăng hộ đối”. Nào là men rượu cay nồng, nào là hương hoa thơm ngát, nào là những người vui vẻ diện đậm váy xúng xính cất lên câu chào nhau và chúc mừng đôi trai tài gái sắc. Còn em, nàng dâu đẹp với đôi mắt biếc ngời như ánh sao đêm, nụ cười luôn thường trực trên bờ môi đỏ mọng đầy ngọt ngào. Ngắm nhìn người người ngược xuôi mà vui vẻ, hân hoan ngày cưới mà lòng nhạc sĩ như trăm mối tơ vò, rõ ràng là ngồi nơi đông đúc nhưng cứ ngỡ chốn không người, cô đơn và lòng đầy hoang vắng…
“….Hôm nay ngày cưới em
mừng vui họ hàng đôi bên
vì đâu nàng mời tôi đến
tuy có đây cũng như không
chiếc áo tình chóng phai
một sớm một chiều đã thay
thì nhớ đừng vì có tôi
mà nàng dấu vui không cười….”
Ngày em đám cưới, họ hàng hai bên đủ đầy, người người chúc đôi uyên ương “trăm năm hạnh phúc”, chàng đã biết “chiếc áo tình chóng phai”, chỉ trong sớm chiều người đã có được người mới, đã quên đi rồi những đoạn ký ức tình xưa và vui vầy bên người mới. Những yêu thương ngày xưa chỉ như một giấc mộng, người tỉnh rồi chẳng còn nhớ thêm chi, chỉ có chàng là ôm hoài ảo mộng để tim này thêm đau nhói từng cơn.
Chẳng hiểu lý do của lời mời thiệp này là chi? Phải chăng đây là cách mà em muốn cắt đứt những suy tư của chàng nhạc sĩ về câu chuyện tình đã cũ? Dùng cách thức “cay độc” này để dập tắt một con tim yêu em nồng nhiệt, có phải người quá nhẫn tâm…Nhìn em vui cười bên chồng mới cưới, tay khoác tay mà miệng chúm chím hạnh phúc, như con dao sắt đâm vào mắt chàng, đớn đau nơi ánh mắt, khắc cốt tổn thương nơi con tim.
“…..Hân hoan tay em mang đến tôi cây đàn
mà rằng để mừng xin hát cho một lần
ngượng ngùng dạo đường tơ cũ tôi ca rằng:
ngày xưa đưa em sang sông
ngày nay đưa em bước sang ngang….Đến cuối cùng, chỉ mong em được hạnh phúc, đừng nhớ thương gì về con người này nữa, hãy cứ xem nhau là “người lạ từng quen”, hoàn toàn đưa nhau vào dĩ vãng. Tại nơi đây, nơi tiệc cưới linh đình, người người se sua váy áo, người người mừng chúc đôi tân giai nhân mà chàng nhạc sĩ ôm lấy cây đàn mà cất lên câu hát tê tâm: “Ngày xưa đưa em sang sông, ngày nay đưa em bước sang ngang”. Cứ ngỡ niềm đau sẽ chỉ dừng lại ở việc nhìn em rời đi mà bước đi về một con đường khác, không nghĩ rằng, chính mình sẽ thấy em cầm tay người bước chân vào lễ đường, mà người ấy lại chẳng phải là chàng.
Chàng buông tay chỉ cầu nàng được hạnh phúc trên con đường tương lai sắp tới, cầu cho em có được một tình yêu đẹp cùng người chồng xứng lứa vừa đôi. Còn chàng vẫn sẽ là “tay trắng”, dạo bước trên đường đời cất lên những tiếng du ca, ngày trước trắng tay vì chưa có được gì, ngày nay trắng tay vì mất đi người mình thương.
“…..Hôm nay ngày cưới em
từng ly rượu mừng tơ duyên
và sau để tìm quên lãng
tôi uống sao hết đau thương
dĩ vãng là bóng mây
thì tiếc gì tình đã phai
tự trách mình đừng trách ai
Đời là giấc mơ u hoài”
Cùng nhau nâng cạn chén rượu này, đó là chén rượu tơ duyên, gửi đến em ngàn lời chúc tốt đẹp và mong người quên ta, mong ta cũng chẳng nhớ người để tim bớt đau cùng lòng bớt nhói – “sau để tìm quên lãng”. Say rồi, say thật rồi nhưng chẳng hiểu sao vẫn không quên được những thương đau, dĩ vãng như bóng mây nhưng có sua cỡ nào vẫn yên nguyên như cũ….tình đã phai thật rồi nhưng tại sao lòng vẫn hoài nhớ thương cùng hối tiếc. Biết trách ai bây giờ, chỉ trách bản thân không quên được người, chỉ trách chính mình biết là mộng mà vẫn đắm chìm không chịu dứt ra….
“Ngày cưới em” chính là nhát dao sâu trong lòng của nhạc sĩ Y Vũ, bản thân đau nhưng chẳng biết chia sẻ cùng ai, nơi đám cưới ồn ào náo nhiệt lại cảm thấy bản thân thật hiu hắt và cô liêu. Dù đã qua rất nhiều năm rồi, nhưng khi nhắc lại câu chuyện tình cũ, lòng nhạc sĩ vẫn dấy lên từng trận đau âm ỉ, có lẽ yêu quá sâu, cũng có thể là lòng hoài mong nhớ nên vết thương xưa cứ mãi chẳng lành…
Hôm nay ngày cưới em
Nào men nồng nào hoa thơm
nào môi hồng nào giá phấn
khăn áo muôn sắc đua chen
mắt biếc ngời ánh đêm
làn tóc nụ cười ngát hương
Từng bước dập dìu bước êm
Chỉ mình lòng tôi hoang vắng
Hôm nay ngày cưới em
mừng vui họ hàng đôi bên
vì đâu nàng mời tôi đến
tuy có đây cũng như không
chiếc áo tình chóng phai
một sớm một chiều đã thay
thì nhớ đừng vì có tôi
mà nàng dấu vui không cười
Hân hoan tay em mang đến tôi cây đàn
mà rằng để mừng xin hát cho một lần
ngượng ngùng dạo đường tơ cũ tôi ca rằng:
ngày xưa đưa em sang sông
ngày nay đưa em bước sang ngang
Hôm nay ngày cưới em
từng ly rượu mừng tơ duyên
và sau để tìm quên lãng
tôi uống sao hết đau thương
dĩ vãng là bóng mây
thì tiếc gì tình đã phai
tự trách mình đừng trách ai
Đời là giấc mơ u hoà