Vậy là lại một mùa lũ nữa lại đến và nó đang bước vào giai đoạn đỉnh điểm, hàng năm cứ vào mùa này, chúng ta không thể không nhắc đến miền Trung – Quê hương thùy dương. Miền Trung chính là “đòn gánh” gánh hai đầu của đất nước, và như mọi năm, miền Trung luôn phải gồng mình hứng chịu những đợt bão tàn phá, những cơn lũ cuốn đi mọi thứ.
Thân là người con miền Trung, nhạc sĩ Hồng Xương Long đã cho ta thấy được những mất mác, những đau thương trong cơn lũ. Hồng Xương Long là một nhạc sĩ với nhiều bài hát trữ tình mang âm hưởng dân ca được đông đảo khán thính giả yêu thích. Ông cũng là một trong những người nhạc sĩ long đong nhất trong giới nghệ thuật từ trước đến giờ, bởi trước khi trở thành nhạc sĩ ông đã từng thử qua nhiều nghề khác trong đó có cả nghề phụ hồ. Chắc có lẽ nhờ đó, mà ông hiểu được cái khổ cái khó của người dân nơi miền lũ lụt phải chịu mỗi khi cơn bão vềNăm 2002, nhạc sĩ Hồng Xương Long đã sáng tác ra nhiều bài hát cảm động, lấy đi nhiều nước mắt của người nghe, nó gắn liền với quê hương ông, nơi ông sinh ra và lớn lên như “Điệu buồn lý xàng xê”, “Miền Trung yêu dấu”,….và phải kể đến một bài hát kết hợp cùng nữ ca sĩ Cẩm Ly – “MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG”. Bài hát đã quá quen thuộc với người nghe, chúng ta vẫn hay ngâm nga câu hát “Miền Trung đất bồi phù sa – Người miền Trung gian khổ nhiều đời qua”. Nhưng khi đặt bài hát này trong khung cảnh miền Trung hiện tại, sao lòng người nghe lại đau xót đến thế!
Đúng! Người miền Trung chịu đựng biết bao gian khó, mùa khô thì chịu đựng khô hạn, nắng cháy cả da, mùa mưa thì lũ lụt, bão giông kéo đến. Người miền Trung làm quần quật cả năm cũng không đủ sống, chỉ cố gắng tích góp, cố gắng làm lụng. Nhưng rồi cơn bão qua đi, cuốn trôi gần như toàn bộ công sức vun đắp của họ.
“Miền Trung đất bồi phù sa
Người miền Trung gian khổ từ nhiều đời qua
Từ khi anh xa quê
Từ đó em nhớ mong người xa
Mùa đông mây lững lờ trôi
Trời miền Trung mưa lắm bạn tình ơi
Chờ anh nay bao đông rồi
Mà anh chưa về bến đợi.”
Thiên nhiên vốn dĩ rất hiền hòa, thiên nhiên ban tặng cho chúng ta rất nhiều món quà trân quý từ cuộc sống. Nhưng thiên nhiên cũng rất dữ dội và nhẫn tâm khi trút xuống mảnh đất nhỏ bé này những cơn thịnh nộ, những đợt cuồng phong, mây mưa dữ dội – “Mùa đông mây lững lờ trôi – Trời miền Trung mưa lắm bạn tình ơi”.
Khung cảnh bây giờ nơi đất trời miền Trung có thể nói, chỉ có thể ngồi ghe thuyền mà di chuyển. Không còn hình ảnh của những chiếc xe bon bon trên đường, không còn nghe thấy những tiếng còi âm vang,…Mưa! Sẽ nhiều người rất thích mưa, mưa nhẹ nhàng tình cảm, mưa là “đại sứ” cho sự lãng mạn, ngọt ngào. Cũng có người nghĩ “Mưa” đại diện cho những cuộc tình lâm ly bi đát, chuyện tình buồn, sự chia ly. Nhưng với người dân miền Trung nói chung hay qua bài hát “MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG” nói riêng thì biểu tượng “Mưa” là sự đau buồn, là sự mất mác, nó chính là cụm từ đáng sợ mà không người dân miền Trung nào muốn nhắc đến. Họ không mong đợi bão lũ xuất hiện, họ chỉ biết đứng nhìn bất lực, gắng gượng thích ứng với từng cơn giận dữ của mẹ thiên nhiên.
“…Sao Rua nhớ ai mà đêm đêm vẫn còn thức
Trăng khuya nhớ ai, trăng vỡ giữa lòng biển khơi
Lòng em nhớ ai, em còn mong chờ người xa
Con sông quê nay đã già mà người đi biền biệt phương xa
Dòng sông vẫn trôi, đò xưa nay không còn nữa
Mây kia vẫn bay, sao hờ hững giữa đất trời
Miền Trung nước lên đau lòng xa rồi người em
Ơi! Quê hương man mác buồn
Chiều miền Trung mưa tím bến sông…”
Nhiều người sẽ phải ca tụng và cảm thán rằng: “Sao người miền Trung mạnh mẽ thế! Sao họ chịu đựng hay thế!” – Đúng! Họ mạnh mẽ vì đã quá quen thuộc với khung cảnh mỗi lần cơn lũ kéo về rồi. Họ chịu đựng vì nơi đây chính là nơi họ mưu sinh, họ không thể nào rời bỏ làng quê, rời bỏ nơi “chôn nhau cắt rốn” của chính mình được. Có thể nói, người dân miền Trung đã chai lì với cảnh tượng hãi hùng này rồi.
Nước lũ tràn về cuồn cuộn cuốn trôi mọi thứ, những cơn gió gào thét ầm ầm lấn át cả những tiếng than khóc của người miền Trung thân thương. Lòng biển đã nuốt chửng những ánh trăng lung linh, nhiều người không chịu đựng được đã phải rời bỏ quê hương xứ sở. Nhìn lại cuộc sống sau cơn lũ, miền Trung còn lại gì? Chỉ còn lại “chiều miền Trung mưa tím bến sông” cùng những bóng người mờ nhạt trong cái buồn miên man của quê nhà.
Chiều nào anh về miền Trung
Hỏi người em gái nhỏ ngày xưa
Thì hay em nay đi rồi
Chiều đông nước dâng đầy vơi.
Tình yêu chưa trọn thành đôi
Mà lòng đau như cắt bạn tình ơi
Dù cho em nay xa rồi
Miền Trung vẫn thương trọn đời.
Phải chăng những ai xa quê trong mùa lũ này đang vô cùng thấp thỏm và lo âu, thao thức hàng đêm không thể ngủ được, trông đợi từng ngày để nhận được tin báo bình an của người thân nơi quê nhà. Đợi chờ nhiều, trông mong càng nhiều, để rồi nhận được tin xấu thì còn gì đau đớn hơn? “Hỏi người em gái nhỏ ngày xưa – Thì hay em nay xa rồi..” – Chúng ta nên hiểu theo nghĩa nào bây giờ? Nghĩa nào thì cũng chỉ là đau thương, bất lực của sự chia ly. Em đi tìm vùng đất mới, không còn muốn sinh sống nơi vùng đất bất công này. Hay em đã….ra đi, ra đi theo cơn lũ, lũ mang em về với những tiếng thét gào không lời hồi đáp.
Sở hữu chất giọng ngọt ngào, nhẹ nhàng và cảm xúc, ca sĩ Như Quỳnh đã rất thành công khi trình diễn ca khúc “MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG”. Không chỉ mang đến cho người nghe một bài hát hay, mà sự kết hợp của Cẩm Ly và nhạc sĩ Hồng Xương Long đã cho ta thấy được cái tình, cái buồn, cái đau thương trong ca khúc trên.
Chúng ta đều là những người con của đất trời Việt Nam, xin hãy dành chút thời gian cho nhau, cùng nhau chia sẻ những nỗi buồn, giúp đỡ nhau lau đi những giọt nước mắt và xoa dịu những nỗi đau, mất mác. Hãy để những cơn lũ đi qua không còn nhuộm màu của nỗi buồn nữa, mà sẽ được chan hòa bởi những tình thương đồng bào. Đồng bào ta hãy thương về miền Trung thùy dương, hãy cùng người dân miền Trung vượt qua những nỗi đau, gây dựng lại một miền Trung ngày càng mạnh mẽ cùng vui tươi.
Miền Trung đất bồi phù sa
Người miền gian khổ từ nhiều đời qua
Từ khi anh xa quê, từ đó em nhớ mong người xa
Mùa đông mây lững lờ trôi
Trời miền Trung mưa lắm bạn tình ơi
Chờ anh nay bao đông rồi mà anh chưa về bến đợi
Sao Rua nhớ ai mà đêm đêm vẫn còn thức
Trăng khuya nhớ ai, trăng vỡ giữa lòng biển khơi
Lòng em nhớ ai, em còn mong chờ người xa
Con sông têy nay đã già mà người đi biền biệt phương xa
Mây kia vẫn bay, sao hờ hững giữa đất trời
Miền Trung nước lên đau lòng xa rồi người em
Ơi! Quê hương man mác buồn
Chiều miền Trung mưa tím bến sông
Tình yêu chưa trọn thành đơi, mà lòng đau như cắt bạn tình ơi
Dù cho em nay xa rồi, miền Trung vẫn thương trọn đời
Chở anh nay bao năm rồi mà anh chưa về bến đợi