“Bây giờ còn nhớ hay không?” – Mối tình dang dở của một thời thanh xuân

Đăng ngày 21/07/2024

Một trong những điều đặc biệt khó có thể nào quên nhất trong mỗi chúng ta đó là những kỷ niệm thời cấp sách đến trường, độ tuổi vô tư hồn nhiên hay những lần xao xuyến, rung động của trái tim vừa chớm biết yêu. Là những mộng ước đầu đời, là giấc mơ đẹp đẽ nhất của một thời tuổi trẻ. Và chắc hẳn những ai đã từng bước qua tháng ngày thanh xuân tươi đẹp này cũng sẽ nhớ tới những vần thơ lai láng trữ tình trong nhạc phẩm HOA HỌC TRÒ – Bây giờ còn nhớ hay không? Một trong những ca khúc về tuổi học trò được yêu thích nhất thập niên 1960 của nhà thơ Nhất Tuấn. Trong tập thơ “Truyện Chúng Mình” này Nhất Tuấn đã viết nên những câu chuyện tình đẹp của bao nhiêu lứa đôi các thế hệ học trò trước năm 1975. Và đặc biệt bài thơ “Hoa Học Trò” của thi sĩ Nhất Tuấn được nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc vào năm 1965. Sự phối hợp ăn ý này đã tạo nên sự thành công đột phá của bài hát “Bây giờ còn nhớ hay không?”

Nhạc phẩm dành cho thời Hoa Học Trò đã viết về những kỷ niệm mênh mông: là sân trường, là gốc phượng đỏ, những hành lang cũ mèm, là mối tình giản đơn tuổi học trò, với nỗi lo lắng ngây thơ khi nghĩ tới sự chia cách tình yêu vào một ngày nào đó trong tương lai. “Bây giờ còn nhớ hay không?” có thể là một câu hỏi, hỏi xem chúng ta có còn giữ chút kỷ niệm nào của thời xưa hay không, hỏi để gợi nhớ lại bao hồi ức được chôn kín sâu trong tim. Không biết có ai còn để ý đến những cánh hoa phượng đỏ khi vào hè, có ai còn nhớ màu áo trắng của đám trẻ lúc tựu trường, nhớ những ngày tan trường tụ tập nơi hàng quán ăn uống vui đùa,….Đây đều là những kỷ niệm không thể nào quên của bất kỳ ai.

“Bây giờ còn nhớ hay không?

Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa

Ngây thơ em rủ anh ra

Nhặt được hoa phượng về nhà chơi chung…”

Bây Giờ Còn Nhớ Hay Không | Nhạc: Anh Bằng - thơ Nhất Tuấn | Nhạc Thính Phòng

Sắc đỏ hoa phượng không chi lung linh trong sắc màu ngày hè, nổi bật trên nền xanh của cây lá, nó còn là tuổi thơ, là kỷ niệm, là những ngày tháng không bao giờ phai dưới mái trường thân yêu. Giai điệu của bài hát như đánh vào lòng chúng ta, làm vỡ ra từng mảnh ký ức vụn vặt, đem chúng ta trở về ngày hè năm ấy, cái thời mà đôi ta còn vui đùa bên nhau, lôi kéo nhau nhặt từng cánh hoa phượng đỏ thắm để mang về nhà….

Màu phượng thắm nơi góc sân trường luôn gợi lại trong mỗi chúng ta những tiếc nuối thanh xuân, về những ngày tháng tươi đẹp nhất trong mỗi đời người. “Bây giờ còn nhớ hay không?/Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa”. Những mối tình đầu vụng dại của các cô cậu học trò sẽ là những dấu ấn, những xao xuyến thuở ban đầu. Có lẽ, hoa phượng cũng được xem là “ông mai bà mối” cho nhiều mối tình tuổi học trò, nó chứng kiến nhiều mối tình ngây ngô mà đáng yêu “Ngây thơ em rủ anh ra/Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chung”. Sẽ nhớ mãi thôi…

Bây giờ còn nhớ hay không?

Bây giờ còn nhớ hay không???

Có lẽ những ký ức, những hoài niệm về những tình yêu ngây thơ, vô tư, hồn nhiên, tinh khiết như hạt sương sớm mai, trong veo như những giọt nắng đầu ngày sẽ còn mãi trong mỗi chúng ta. Đó không chỉ là hành trang cho những bước chân trưởng thành sau này, mà nó còn là động lực, còn là điều tưởng như nhỏ nhặt lại khiến người ta vui vẻ cả ngày khi nhớ lại. “Bây giờ còn nhớ hay không?” – Với nhiều người, có thể đã dần lãng quên nhưng với nhạc sĩ hay nhà thơ đây sẽ là những ký ức được cất giữ cẩn thận trong tim này.

“…Bây giờ còn nhớ hay không?

Anh đem cánh phượng tô hồng má em

Để cho em đẹp như tiên

Nhưng em không chịu

Sợ phải lên trên trời…”

Lứa tuổi hồn nhiên, đẹp nhất của tuổi học trò, cái tuổi mộng mơ mười tám sao có thể tuyệt vời đến thế, ngây thơ đến thế, đáng yêu đến thế?! Ai mà lại không muốn có những kí ức đẹp đẽ đến thế! Anh đem cánh phượng tô hồng má em/ Để cho em đẹp như tiên. Đâu ai muốn làm người bình thường khi yêu? Nhưng “em không chịu” vì sợ phải lên trời.

“…Hôm nay phượng nở huy hoàng

Nhưng từ hai đứa lỡ làng duyên nhau

Rưng rưng phượng đỏ trên đầu

Tìm em anh biết tìm đâu bây giờ…”

Không gì có thể đẹp hơn tình cảm học trò bởi những cảm xúc mong manh, những cái nắm tay thẹn thùng và cả những nụ hôn lên mái tóc nhẹ nhàng như sương mai. Một mùa phượng nữa lại đến, người đi thì vẫn cứ đi, người xa thì vẫn mãi xa, thứ ở lại với chúng ta là những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của thanh xuân… “Bây giờ tìm kiếm em đâu/Bây giờ thì mãi xa nhau”

“…Lên trời hai đứa hai nơi

Nên em chỉ muốn làm người trần gian

Hôm nay phượng nở huy hoàng

Nhưng từ hai đứa lỡ làng duyên nhau…”

Vẫn là mối tình chóng vánh thời thanh xuân, ký ức đẹp đẽ nhất, hồn nhiên nhất, vô tư nhất, đáng yêu nhất. Đâu thể biết trước được tương lai ra sao để có thể đến bên nhau đến cuối cuộc đời. Đó chỉ là những lời hứa vu vơ, vì chưa đủ chín chắn để xác định rõ được tương lai của cả hai. “Hôm nay phượng nở huy hàng/Nhưng từ hai đứa lỡ làng duyên nhau”. Rồi cả hai sẽ có những lựa chọn cho riêng mình. Chính vì vậy phải dừng lại để tiếp tục cho lý tưởng của cả hai. Rồi cả hai sẽ có được hạnh phúc cho riêng mình.

“…Rưng rưng phượng nở trên đầu

Tìm em anh biết tìm đâu bao giờ

Bây giờ tìm kiếm em đâu

Bây giờ chỉ thấy thương đau ..”

Đoạn cuối của bài hát là một câu hỏi có luôn câu trả lời nhạc sĩ Nhất Tuấn muốn nhấn mạnh thêm vào nỗi buồn chan chứa. Tình yêu tuổi học trò trong sáng, mong manh rất dễ phai phôi. Một phần là lứa tuổi chưa đủ trưởng thành để quyết định được tương lai, một phần là đâu ai biết trước được tương lai điều gì sẽ đợi chờ ta kể từ khi rời xa mái trường để tiếp tục tìm cho mình ước mơ, khát khao trong sự nghiệp cuộc đời.

‘Bây giờ còn nhớ hay không?” của thi sĩ Nhất Tuấn và nhạc sĩ Anh Bằng đã được rất nhiều ca sĩ nổi tiếng trình bày bởi ca từ ý nghĩa và lời nhạc nhiều cảm xúc khiến bài hát trở nên ấn tượng hơn bao giờ hết. Đặc biệt qua phần thể hiện của ca sĩ Thiên Kim lại càng khiến ca khúc trở nên tuyệt vời, ấn tượng hơn bởi giọng ca truyền cảm, ngọt ngào của ca sĩ Thiên Kim. Một chặng đường dài phía trước. Đến cuộc đời cũng mong manh nên mối tình đầu của tuổi học trò hiển nhiên cũng trở nên nhỏ bé và dễ rời xa nhau.