“Thiệp hồng anh viết tên em” là bài hát được hợp tác biên soạn bởi hai người nhạc sĩ tài hoa – Nhạc sĩ Hoài Linh và nhạc sĩ Song Ngọc.
Về nhạc sĩ Hoài Linh thì có mấy ai mà không biết đến người nhạc sĩ của những ca khúc nổi tiếng với giai điệu và ca từ đẹp, những bài hát này gắn liền với tên tuổi của nhiều ca sĩ thống trị một thời của nền âm nhạc Việt Nam trong dòng nhạc vàng. Ban đầu là những nhạc khúc có thiên hướng lãng mạn, nhưng sau đó chuyển dần sang dòng nhạc Vàng và nhanh chóng đưa tên tuổi ông vang xa trong giới mộ nhạc. Ông kết hợp với nhiều nhạc sĩ và cho ra nhiều sáng tác âm nhạc để đời như: nhạc sĩ Minh Kỳ, nhạc sĩ Song Ngọc, nhạc sĩ Văn Phụng,….
Nhạc sĩ Song Ngọc tuy nhỏ tuổi hơn nhạc sĩ Hoài Linh rất nhiều, nhưng hai người lại có sự đồng điệu trong tâm hồn, là tri kỷ của nhau, đã cùng nhau sáng tác ra nhiều ca khúc hay và để đời: “Chuyện buồn năm cũ”, “Gửi người chưa quen”, “Một chuyến bay đêm”,….Và trong đó có nhạc phẩm nổi tiếng “THIỆP HỒNG ANH VIẾT TÊN EM”. Song Ngọc là một nhạc sĩ, một ca sĩ người Mỹ gốc Việt, ông được khán giả biết đến bằng những nhạc khúc tình yêu lãng mạn, trữ tình vào những năm 1960.
Nhạc phẩm “Thiệp hồng anh viết tên em” kể về một câu chuyện tình của người chiến sĩ chiến chinh, luôn mơ mộng được cùng người yêu có tên trên tấm thiệp hồng, cùng bước vào lễ đường, cùng đi với nhau đến cuối đời hạnh phúc. Trong cнιếɴ тʀᴀɴн, làm sao thoát khỏi những cuộc chia ly, anh nơi cнιếɴ тʀườɴԍ ác liệt, em nơi khuê phòng ngày ngày ngóng trông anh. Người ở xa thì ngày ngày ước mong có thể được về thăm người ở lại, còn người ở lại thì nơi góc phòng ngóng hình dáng người thương. Điều ước của họ nhỏ nhoi lắm, những biết bao giờ mới thực hiện được, vì biết khi nào cнιếɴ тʀᴀɴн mới dứt, biết khi nào chàng mới trở về ôm nàng trong vòng tay. Bài hát có nội dung vô cùng đơn giản với những điều ước giản đơn, nhưng lời ca vô cùng đẹp, được hai tác giả nhạc tình trau chuốt chạm đến tim của người nghe.
Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Trung Chỉnh & Phương Dung trình bày.
“Hôm ấy anh đi mình với mình vừa quen,
Tình nhúm chửa thành tên
đôi ta đều biết rằng tình yêu như hình với bóng.
Tình yêu như tờ giấy trắng như nước êm xuôi giữa dòng.
Thì hôm nay người đi, nụ hoa yêu vừa hé
chỉ xin giữ ân tình mình em nhé!
Sống cho kỷ niệm quá khứ tuy úa màu
tương lai mình gần nhau….”
Cuộc tình thời chiến là thế, vừa mới bắt đầu chưa lâu thì đôi lứa đã phải mỗi người một nơi, như khi hoa vừa hé nụ thì người trai áo lính đã phải lên đường làm nghĩa cử thiêng liêng. Họ biết tình đầu lúc nào cũng như một tờ giấy trắng, êm đềm như nước trôi xuôi giữa dòng, như chim liền cánh như cây liền cành, hình bóng chẳng thể tách rời. Nhưng trong cнιếɴ тʀᴀɴн thì điều này lại trở nên xa xỉ với đôi bên, anh chẳng thể bên em mãi, em cũng chẳng thể bám lấy anh hàng ngày. Nhưng trong họ luôn có một niềm tin mãnh liệt dành cho đối phương, giờ phút này đôi ta ôm kỷ niệm để cố gắng, để yêu thương, nhưng tương lai ta sẽ được gần nhau hơn, được về chung một mái nhà….
Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thanh Tuyền trình bày.
“…Biên cương không mây xanh màu lá rừng.
Nơi đây đơn sơ như lòng đường phố vắng
Ngày mới đến bâng khuâng giờ vui nếp chinh nhân.
Đôi lúc tuy buồn nhưng rồi quen.
Em từ lúc chia ly bè bạn vắng tin về.
Hôm nay mùa Đông, mai kia là Thu đến.
Dù ngày đêm chinh chiến vẫn hoài nhớ em….”
Hình ảnh chàng trai nơi biên thùy không mây, không hoa, chỉ có lá rừng, nơi đây không đông đúc mà chỉ vắng lặng như lòng phố vắng tanh, nhìn xa xăm nhớ về người em nơi hậu phương ấy. Quanh năm nơi đây chỉ có hành quân và chiến đấu, anh thậm chí còn không biết khi nào Đông, tháng nào Thu. Nhưng anh vẫn biết, lòng này luôn nhớ về em, dù bạn bè có vắng tin nhau, nhưng anh biết em vẫn sẽ mãi đợi chờ tin anh như anh mong từng ngày để được về với em vậy đó.
“…..Anh biết khi đi là cách biệt người quen, mà nhớ nhiều là em.
Đêm nay trời núi rừng, nhịp canh thay bằng tiếng ѕúиɢ.
Nửa trăng nghiêng đồi chếch bóng như xé hoang vu núi rừng….”
Anh biết chứ! Anh biết khi anh rời đi nơi quê nhà là sẽ nhớ người thân vô cùng, nhưng nhớ em lại chiếm phần nhiều trong tâm trí anh.
Đêm nay, nơi núi rừng yên tĩnh lại bị tiếng ѕúиɢ иổ vang trời thay thế, nó như xé toang sự yên tĩnh của màn trời, không gian như bị đổi thay, bị xóa trộn cả lên vì sự hận thù cнιếɴ тʀᴀɴн, vì sự chia cắt tàn nhẫn. Sự bình yên và an tĩnh bị cướp đi, thay vào đó là tiếng vang dữ dội nơi vùng chiến địa, hai bên giao tranh biết đến khi nào. Chỉ mong cнιếɴ тʀᴀɴн mau chóng kết thúc, quân ta sớm ngày thắng lợi để người người được về với quê hương, về với người thương trong lòng.
“….Đời chinh nhân mộng mơ, bài thơ chưa đoạn cuối
Ngày mai chép thêm vần vào em ơi!
Viết trên thiếp hồng nét chữ hoa cuối dòng tên em vào được không.”
Cuộc đời này lắm chông gai, chinh chiến chưa có hồi kết như một bài thơ chưa có đoạn cuối. Nhưng anh chắc chắn rằng, sẽ có một ngày, anh thêm vài vần thơ kết thúc một bài thơ dài, và viết tên em trên tấm thiệp hồng đỏ thắm. Em sẽ là cô dâu xinh đẹp trên bộ áo cưới, anh sẽ là chú rể điển trai, chúng ta cùng tiến vào nơi làm lễ, một đám cưới êm đềm, một tình yêu mãnh liệt,….Thời điểm đó sẽ chẳng còn xa nữa đâu, chúng ta hãy cùng đợi chờ một tương lai tốt đẹp hơn nhé!
Đây là một bài hát mà khi nghe người ta sẽ cảm nhận được sự chia ly, trắc trở, dù sự chia cắt này chỉ là tạm thời thôi, nhưng cũng làm người nghe đau lòng, dù vậy bài hát lại không mang đến cho ta bất kỳ sự sầu bi nào. Hai nhạc sĩ đã vẽ nên cho khán giả một bức tranh đẹp về mối tình thời loạn lạc chinh chiến, kết thúc của chuyện tình này là sự mong mỏi đợi chờ, là niềm tin hai đứa sẽ thành đôi. Và đâu đó cũng là một sự khẳng định cнιếɴ тʀᴀɴн sẽ kết thúc, nước ta giành thắng lợi trọn vẹn, chồng về với vợ, con về với mẹ già và cặp tình nhân về có đôi.
Trích lời bài hát Thiệp Hồng Anh Viết Tên Em:
Hôm ấy anh đi mình với mình vừa quen,
Tình nhúm chửa thành tên
đôi ta đều biết rằng tình yêu như hình với bóng.
Tình yêu như tờ giấy trắng như nước êm xuôi giữa dòng.
Thì hôm nay người đi, nụ hoa yêu vừa hé
chỉ xin giữ ân tình mình em nhé!
Sống cho kỷ niệm quá khứ tuy úa màu
tương lai mình gần nhau.
Biên cương không mây xanh màu lá rừng.
Nơi đây đơn sơ như lòng đường phố vắng
Ngày mới đến bâng khuâng giờ vui nếp chinh nhân.
Đôi lúc tuy buồn nhưng rồi quen.
Em từ lúc chia ly bè bạn vắng tin về.
Hôm nay mùa Đông, mai kia là Thu đến.
Dù ngày đêm chinh chiến vẫn hoài nhớ em.
Anh biết khi đi là cách biệt người quen, mà nhớ nhiều là em.
Đêm nay trời núi rừng, nhịp canh thay bằng tiếng ѕúиɢ.
Nửa trăng nghiêng đồi chếch bóng như xé hoang vu núi rừng.
Đời chinh nhân mộng mơ, bài thơ chưa đoạn cuối
Ngày mai chép thêm vần vào em ơi!
Viết trên thiếp hồng nét chữ hoa cuối dòng tên em vào được không.