Huế đón tôi trong một chiều mưa rất nhẹ. Vốn đã nghe về cái điệu buồn trầm ngâm của xứ Huế, nay gặp mưa lại thấy nỗi buồn ấy cứ như rộng thêm ra. Mưa giăng mắc trên mái rêu phong Đại Nội, mưa tí tách mấy nhịp Trường Tiền, mưa triền miên trên những chiếc nón lá nghiêng che, mưa như cố làm chậm lại hoặc làm đông cứng tất cả những gì hoạt náo, tươi vui vốn đã hiếm hoi đất cố đô, mưa rả rích, long tong, tất tả xuôi ngược…
Biết mùa mưa ở Huế sẽ ròng rã từ tháng 9 năm trước đến tận tháng 3 năm sau mới dứt, tôi nhất nhất phải đi Huế những ngày này, để xem cái trữ tình mà thơ ca người ta hay kể về “Mưa trên phố Huế” nó là như thế nào. Tôi nghĩ, trong rất nhiều những điều cần lưu giữ về Huế, mưa Huế đã ướt đẫm mảnh hồn tôi. Không phải người Huế, cũng không phải đã đi Huế đủ nhiều để đủ hiểu về mảnh đất này nhưng tôi biết thiếu mưa là Huế thiếu đi một mảng hồn xa vắng.
Cố đô Huế bên dòng sông Hương nổi tiếng với nét đẹp mơ màng, trầm buồn đã đi vào tình khúc bất hủ “Mưa trên phố Huế”. Vùng đất nằm ở phía Đông dãy Trường Sơn này là địa phương có lượng mưa trong năm cao nhất, số ngày mưa kéo dài nhất và độ ẩm cao nhất cả nước. Tuy nhiên, mùa mưa cũng là mùa cao điểm du lịch ở Huế bởi ai cũng muốn thưởng thức trọn vẹn nét độc đáo này
Mưa bay trên thành quách, lâu đài… Tà áo trắng tinh khôi chiều tan trường mờ ảo. Những nữ sinh Đồng Khánh đi về con đường long não, nụ cười chúm chím chao nghiêng. Mưa bay trên dòng sông mơ mộng… như chuyện tình người con gái sông Hương đợi người mãi chưa về…
Mưa trở thành đặc điểm dễ nhận dạng và góp phần hình thành nên nhiều giá trị văn hóa cốt lõi ở Huế, từ ẩm thực đến âm nhạc, hội họa và cả phong cách sống thâm trầm, tinh tế của người địa phương. Vì vậy, hãy thuê một chiếc xích lô để rong ruổi trên những con đường mưa rơi ướt lá, hay ngồi tựa thuyền rồng khi chiều xuống trên dòng sông Hương thơ mộng để cảm nhận thời gian trôi theo cách của riêng mình.
Câu Nam Ai, Nam Bình ướt nhẹp, mỗi cơn mưa lại chòng chành câu hò Mái Nhì, Mái Đẩy… Đông Ba, Gia Hội, Từ Đàm, Diệu Đế… Những chiếc mái thời gian cong vút giữa trời. Đập Đá, Ngự Bình, Nam Giao, Thiên Mụ… Những cơn mưa như trút bầu tâm sự, như tiếng thở dài trong buổi tiễn người đi…Mưa Huế rất thơ. Mưa Huế rất thực. Mưa Huế rất đời.
Tôi yêu mưa Huế, nhưng…
Mưa Huế chưa vui vì đời người còn nhiều vất vả. Tôi chỉ ước sao niềm vui của người này đừng là nỗi buồn của người kia… Tôi biết chắc khi đọc những dòng này, bạn không thể nhận đủ những xúc cảm liêng biêng của tôi về đất Huế, bởi thế cho nên đừng nghe nói về Huế, đừng chỉ ngắm nhìn qua tranh ảnh hay clip, video, hãy sống một giờ mưa với Huế, căng mọi giác quan ra để cảm nhận, để yêu, chắc chắn, bạn nhất định sẽ muốn quay lại nơi này một lần nữa, vào mùa mưa…
Ta nhớ ta thương… sông Hương, núi Ngự…
Mơ chốn yên bình, nhịp sống thanh tao
Ta vẫn ước ao, làm sao trở lại…
Dẫu Huế xa rời, ta mãi mến thương
Dẫu Huế u buồn, ta mãi nhớ thương…
Chiều nay mưa trên phố Huế.
Kiếp giang hồ không bến đợi.
Mà mưa sao vẫn rơi rơi hoài cho lòng nhớ ai?
Ngày chia tay hôm nao còn đây.
Nước trên sông Hương còn đầy.
Tình đã xa, gió mưa u hoài mắt lệ ngắn dài.
Chiều mưa trên Kinh Đô Huế.
Tiếng mưa còn vương kỷ niệm.
Ngày quen nhau dưới chân Thiên Mụ anh còn nhớ không?
Chợ Đông Ba khi mình qua.
Lá me bay bay là đà.
Chiều thiết tha có anh bên mình mà ngỡ hôm qua.
Hò ơi! Ơi hò!
Chiều mưa phố buồn.
Chiều mưa phố xưa u buồn
có ai mong đợi một người biền biệt nơi mô.
Để nhớ với thương một người.
Chiều nay mưa trên phố Huế.
Biết ai đã quên ai rồi.
Hạt mưa rơi vẫn rơi, rơi đều cho lòng u hoài.
Ngày xưa mưa rơi thì sao?
Bây chừ nghe mưa lại buồn.
Vì tiếng mưa, tiếng mưa trong lòng làm mình cô đơn.
– Trích lời bài hát Mưa trên Phố Hu
Nguồn bài viết: FB Tình Khúc Bất Tử