Trong âm nhạc, việc phổ những bài thơ của những thi sĩ là điều vô cùng bình thường, điều này chúng ta có thể bắt gặp ở nhiều nhạc sĩ. Bởi họ cảm được thơ, họ hứng thú và họ bắt nhịp được nó, nên bạn sẽ thường thấy nhiều bài hát có sự hợp tác giữa nhạc sĩ và thi sĩ. Việc “nhạc phổ thơ” cũng đóng một vai trò quan trọng trong nền âm nhạc Việt Nam. Còn chiều ngược lại “thơ phổ nhạc” thì được xem ít gặp, thậm chí là hiếm hoi, bởi có lẽ rất khó để cảm nhận được những gì mà một tác giả muốn gửi gắm qua một tác phẩm âm nhạc không lời. Nó chỉ có những giai điệu lên xuống, xuôi tai, hoặc sự nhịp nhàng hòa âm, chính vì lý do này mà không có nhiều bài hát “thơ phổ nhạc”, nhưng “LỆ ĐÁ” lại là một trong số ca khúc hiếm hoi đó. Bài hát này có phần nhạc là của nhạc sĩ Trần Trịnh, còn về phần lời thì của nhà thơ Hà Huyền Chi.
Nhắc đến nhạc sĩ Trần Trịnh, tại thời điểm đó ông không hề có danh tiếng nào trong lĩnh vực sáng tác âm nhạc, ông sáng tác không nhiều, nhưng chỉ với ca khúc “LỆ ĐÁ” cũng đủ để ông lưu danh vang dội vào nền âm nhạc Việt Nam. Trần Trịnh sinh năm 1937, có tên thật là Trần Văn Lượng, ông là một người nhạc sĩ Việt Nam nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng đến nền âm nhạc thời trước năm 1975 và ở hải ngoại sau này. Nhạc sĩ sinh ra tại Thái Lan, nhưng lại lớn lên tại Hà Nội, đến năm 9 tuổi mới theo gia đình vào Sài Gòn sinh sống và học tập. Ý tưởng làm nhạc của ông đã được nung nấu ngay từ khi chỉ 14 tuổi, tại thời điểm này ông chỉ viết nhạc còn phần lời thì vẫn để trống. Và bài hát đầu tay cũng như được hoàn thành phần lời đầu tiên chính là “Cung đàn muôn điệu” – Bài hát này cũng khá nổi tiếng, bởi được nhiều ca sĩ nổi tiếng trình bày, còn được đặt làm nhạc chuyên mục cho chương trình tân nhạc cùng một số sáng tác của nhạc sĩ. Bút danh Trần Trịnh được hình thành rất đơn giản, nó là tên ghép từ họ của ông và họ của thầy dạy nhạc Rémi Trịnh Văn Phước – Đây là người thầy ông vô cùng hâm mộ ngay từ khi còn bé.
Về phần bài hát “LỆ ĐÁ” một nhạc phẩm để đời của nhạc sĩ Trần Trịnh – Được sáng tác vào năm 1968 khi ông đảm nhạc viết phần nhạc, còn về lời là do thi sĩ Hà Huyền Chi (do một người bạn giới thiệu). Lúc đầu, chính bản thân Hà Huyền Chi cũng hoang mang, bởi ông không chuyên về âm nhạc thì làm sao sáng tác được với một bản phối trống không. Vì thời đó làm gì có phương tiện thu âm hiện đại như bây giờ, nên Trần Trịnh và ông đã cùng ngồi lại và tìm ra phương hướng giải quyết tốt nhất. Sau khi đã thống nhất được cách đặt lời, trong nguồn cơn cảm hứng dồi dào, thi sĩ đã viết tận 5 lời và tất cả đều vô cùng tuyệt vời, nhưng bản mà chúng ta thường nghe các ca sĩ trình bài chính là phần lời dưới đây. Ngay sau khi được ra mắt, “LỆ ĐÁ” đã được người nghe đón nhận nhiệt liệt và bài hát đã phá vỡ kỷ lục với vô số bản in. Bài hát còn được đạo diễn Võ Doãn Châu “mượn” làm nhạc nền cho cuốn phim cùng tên vào năm 1971 dưới giọng hát của ca sĩ Khánh Ly.
Có mấy ai trên đời mà chưa một lần trải nghiệm cảm giác yêu đương, dù ngây thơ hay mặn nồng, dù đau khổ hay bi lụy – “Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc, nhớ môi em và màu mắt biếc, suối hẹn hò trăng xanh đầu non” – Còn đâu cái thời từng trao cho nhau những phong thư tình tứ, còn đâu cái thời hẹn hò bên suối dưới anh trăng mộng mơ,….Nhớ lắm đấy! Nhớ bờ môi em mềm và duyên dáng! Nhớ lắm đấy ánh mắt biếc long lanh làm tim anh bao lần thổn thức! Nhớ đến màu áo thiên thanh em mặc, cô em ngây thơ và hay ngượng ngùng! Tất cả đều làm cho người nghe cảm thấy bâng khuâng và gợi lên bao hồi ức xinh đẹp.
Với giai điệu mượt mà, từng ca từ được thi sĩ Hà Huyền Chi trau chuốt tinh tế nhưng bài hát vẫn mang đến cho người nghe sự gần gũi và thân thiết, bởi thế ca khúc “LỆ ĐÁ” hoàn toàn xứng đáng trở thành bài hát bất hủ trong dòng nhạc vàng thời kì 1954 – 1975. Mọi người đều nói mỗi bài hát đều có ma kiếp chẳng thể vượt qua, bài hát nào càng được ưa chuộng, càng được yêu thích thì thường mau tàn hay gọi là chết yểu và xuống cấp. Nhưng với bài hát “LỆ ĐÁ” thì lại không như vậy, nó không chỉ trường tồn theo thời gian mà ở thời đại nào cũng được người nghe chào đón. Vào những năm 67, 68 hẳn là ai ai cũng sẽ nghe được văng vẳng giai điệu quen thuộc này ở bất cứ đâu, dù ở quán cafe hay các phòng trà, hoạt tại các hoạt động văn nghệ âm thanh.
Trích lời bài hát Lệ Đá:
Hỏi đá xanh rêu . . . bao nhiêu tuổi đời
Hỏi gió phiêu du . . . qua bao đỉnh trời
Hỏi những đêm sâu . . . đèn vàng héo hắt
Ái ân . . . bây giờ là nước mắt
Cuối hồn một . . . thoáng nhớ mong manh
Thuở ấy tôi như . . . con chim lạc đàn
Xoải cánh cô đơn . . . bay trong chiều vàng
Và ước mơ sao . . . trời đừng bão tố
Để yêu thương . . . càng nhiều gắn bó
Tháng ngày là . . . men say nguồn thơ
Điệp khúc
Tình yêu . . . đã vỗ . . . cánh rồi
Là hoa . . . rót mật . . . cho đời
Chắt chiu . . . kỷ niệm . . . dĩ vãng
Em nhớ gì . . . không em ơi !
Mầu áo thiên thanh . . . thơ ngây ngày nào
Chìm khuất trong mưa . . . mưa bay rạt rào
Đọc lá thư xưa . . . một trời luyến tiếc
Nhớ môi em . . . và màu mắt biếc
Suối hẹn hò . . . trăng xanh đầu non