Nói thế nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé
Yêu thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai
Đó là những câu thơ buồn về cuộc tình tan vỡ trong Lời cuối cho anh của nhà thơ Ngọc Hân. Tình yêu lứa đôi là niềm vui, là hạnh phúc và là một phần không thể thiếu trong cuộc sống nhân loại. Nhưng có cũng có tình yêu không trọn vẹn, những tình cảm dỡ dang lại trở thành tiếng thở than theo ta suốt đời. Đời có hỷ- nộ- ái- ố, tình yêu cũng có tràn ngập hạnh phúc thuở mới yêu, có chia ly đau buồn ngày chia đôi. Có người ở lại chọn một cuộc sống mới, có người lại chạy trốn để quên đi. Đồng cảm với những cuộc tình dở dang, đôi nhạc sĩ Song Ngọc và Hoài Linh đã dùng ca từ và giai điệu để kể lại chuyện tình ấy qua nhạc phẩm “Giờ xa lắm rồi”
Nhắc về nhạc sĩ Song Ngọc là nhắc về người cha của hàng loạt các ca khúc nổi tiếng như: Tiễn đưa, Hương đồng gió nội, Xin gọi nhau là cố nhân,… Nhạc sĩ Song Ngọc (1943-2018) tên thật là Nguyễn Ngọc Thương, người con của vùng đất An Giang. Ông là một nhạc sĩ, ca sĩ người Mỹ gốc Việt, là anh trai của ca sĩ Kiều Oanh. Nhạc phẩm “Giờ xa lắm rồi” là một ca khúc do Song Ngọc sáng tác về giai điệu kết hợp cùng ca từ của nhạc sĩ Hoài Linh.
Nhạc sĩ Hoài Linh, người được mệnh danh nhạc sĩ tài hoa trong đặt lời ca. Lời ca của Hoài Linh được đánh giá là đơn bay bướm, văn hoa, có vần có điệu. Người nhạc sĩ tài hoa ấy tên thật là Lê Văn Linh (1925-1995), người con của Hải Phòng. Ông là một nhạc sĩ nhạc vàng nổi tiếng. Ngoài bút danh Hoài Linh, ông còn có 3 bút danh khác là Nguyễn Lễ, Hà Vị Dương và Lục Bình Lê.
Nhạc phẩm “Giờ xa lắm rồi” là sự kết hợp giữa nhạc và lời của đôi nhạc sĩ Song Ngọc, Hoài Linh. Ca khúc về cuộc tình dang dở với mở đầu là một sự bắt đầu của tình yêu.
Khi mới quen thì chưa nói yêu
Không lẻ đôi tình chỉ bấy nhiêu
Quen nhau từ kiếp xa nào rồi
Yêu thương chưa hé môi thành lời
Mà sao bỗng nói.
Người ta thường nói, tình yêu là sắp đặt của duyên phận, sự an bày của số phận, nên ngày mới quen nhau, dù chưa ngỏ lời yêu nhưng vẫn có cảm giác như quen nhau từ kiếp xa nào rồi. Đó là sự sắp đặt của duyên phận cho những người yêu nhau, họ cảm mến nhau ngay từ những buổi đầu mới quen và cảm giác thân quen, tin tưởng và yêu thương ấy như đã có từ lâu, “từ kiếp xa nào rồi”.
Duyên đã xanh tình lên ngát môi
Nhưng vẫn chưa tràn chuyện lứa đôi
Mai đây mình nếu không vẹn thề
Buông xuôi dòng nước trôi
Tràn về đường hai lối đi.
“Mai đây mình nếu không vẹn thề” nếu mai này, khi chuyện tình chúng ta không thể như câu thề, không thể cùng nhau bước tiếp đến cùng thì hãy “buông xuôi dòng nước trôi/ Tràn về đường hai lối đi”. Khi ấy ta hãy xem đó như một kỷ niệm đẹp, quên đi và bước tiếp con đường còn lại, con đường không có anh và em.
Thôi nhé đàn ơi gieo chi cung bẻ bàng
Quên đi chuyện dở dang
Dĩ vãng nào nguôi yêu thương đến đây rồi
Buông tay đã không lời
Giờ trả lại nhau thế thôi.
Tiếng “đàn kia ơi gieo chi cung bẻ bang”, từ nay chúng ta sẽ quên nhau, mọi dấu yêu giờ chỉ là dĩ vãng xa xôi. Tình chúng ta chỉ đến đây thôi, duyên mình đã hết thì mong ta có thể buông tay nhau, trở lại như trước kia, như ngày ta chưa biết nhau. Tình yêu vốn là một vòng tròn, từ chưa biết nhau, yêu nhau rồi dang dở chia tay, khi ấy lại xem như chưa biết nhau. Nhưng có phải dễ dàng như vậy? Khi chúng ta buông tay nhau, khi chúng ta nói với lòng hãy quên nhau đi, nhưng mấy ai thật sự quên được nhau. Làm sao có thể xóa hết những kỷ niệm đã cùng nhau trải qua trong những năm tháng tuổi trẻ, làm sao có thể quên là quên người đã đi cùng ta trên con đường đời, tuy đoạn đường đó có ngắn ngủi, nhưng vẫn là những kỷ niệm khó quên. Nên người ta mới tự hỏi, sao chia tay thì “cho đến bao giờ tôi mới quên”.
Cho đến bao giờ tôi mới quên
Trang giấy chưa khô dòng nhớ em
Ai đi mộng thắm xinh nụ cười
Tôi đi để cố quên một người
Giờ xa lắm rồi.
Đến bao giờ tôi mới có thể quên em, khi dòng chữ nhớ em còn chưa khô mực. Chàng trai ấy chọn cách viết ra những tâm sự trong lòng để lòng được vơi đi, nhưng mọi tâm sự lòng anh chỉ gói gọn trong hai chữ “nhớ em”. Vậy làm sao có thể quên em đi, khi ngay cả trong mộng anh cũng mơ thấy nụ cười của em. Anh như trốn chạy khỏi quá khứ ấy, lòng muốn cố quên em đi nhưng sao không thể, anh chỉ biết hèn nhát chọn cách đi thật xa, “đi để cố quên một người”. Và anh đã đi xa lắm rồi “giờ xa lắm rồi” nhưng sao vẫn không thôi nhớ em, người con gái anh yêu!
Giờ xa lắm rồi, tên bài hát như một câu cảm thán của người trai trong bài hát. “Xa lắm rồi” có lẽ là những kỷ niệm chúng ta bên nhau giờ xa lắm rồi, đều là quá khứ rồi. Và cũng có thể “xa lắm rồi” là anh đã đi rất xa để cố quên đi em nhưng lại không thể quên. Dù có hiểu theo lối nào thì nhạc khúc “Giờ xa lắm rồi” cũng là một câu chuyện tình buồn, một cuộc tình dang dở của những người còn yêu nhau.
Trích lời bài hát:
Khi mới quen thì chưa nói yêu
Không lẻ đôi tình chỉ bấy nhiêu
Quen nhau từ kiếp xa nào rồi
Yêu thương chưa hé môi
Thành lời mà sao bỗng nói.
Duyên đã xanh tình lên ngát môi
Nhưng vẫn chưa tràn chuyện lứa đôi
Mai đây mình nếu không vẹn thề
Buông xuôi dòng nước trôi
tràn về đường hai lối đi.
Thôi nhé đàn ơi gieo chi cung bẻ bàng
Quên đi chuyện dở dang
Dĩ vãng nào nguôi yêu thương đến đây rồi
Buông tay đã không lời giờ
trả lại nhau thế thôi.
Cho đến bao giờ tôi mới quên
Trang giấy chưa khô dòng nhớ em
Ai đi mộng thắm xinh nụ cười
Tôi đi để cố quên một người
Giờ xa lắm rồi