Nhạc sĩ Hoàng Trang có những ca khúc để đời đã đi cùng năm tháng: Không bao giờ quên anh, Mùa sầu riêng, Tâm sự với anh,… Âm nhạc của Hoàng Trang đa phần là những ca khúc về chia ly trong tình yêu, những đoạn tình cảm trong thời chiến, lời nhạc rất sâu sắc, đầy tình cảm và tâm trạng, khiến ai nghe đều cảm thấy rung động đồng cảm với tác giả.
Mùa sầu riêng của nhạc sĩ Hoàng Trang đã được nhiều ca sĩ nổi tiếng thể hiện như Thanh Tuyền, Phượng Mai, Mỹ Huyền, Phi Nhung, Trường Vũ … mỗi một ca sĩ có cách trình bày riêng nhưng đa số đều thành công và thể hiện được cái tình của ca khúc.
Năm 1965, nhạc sĩ Hoàng Trang đã gặp và đem lòng yêu cô gái tên Nguyễn Thị Hồng, cô là con gái của ông chủ hãng đĩa Sóng Nhạc (Asia), một chuyện tình đẹp giữa cô tiểu thư đài các và chàng nhạc sĩ nghèo xuất thân từ tỉnh lẻ. Sau khi cưới nhau, vợ chồng nhạc sĩ có một cuộc sống chật vật, trong một căn gác xép nhỏ ở số nhà 218/1 đường Trần Quý Cáp (nay là Võ Văn Tần), đó chỉ là nhà thuê chứ chưa phải là nhà riêng. Khoảng thời gian ấy, ông miệt mài sáng tác nhạc, sau đó bán ngay để kiếm tiền trang trải cuộc sống, hai người đã có với nhau 4 người con.
Đến năm 1968, nhạc sĩ Hoàng Trang vào quân ngũ và được nhận vào làm việc ở văи phòng của bộ tư lệnh binh chủng thiết giáp. Thời điểm đầu năm 1969, ông đã là một nhạc sĩ có tên tuổi, được nhiều người yêu mến, các tác phẩm của ông ngày càng tiếp cận với nhiều người hơn, từ đó, nguồn thu nhập của nhạc sĩ cũng đã cải thiện nhiều. Khi đó, cả gia đình ông quyết định chuyển sang căn nhà riêng trên đường Hồng Thập Tự (nay là Nguyễn Thị Minh Khai), thời gian 4 năm khó khăn sống trong căn gác xép thuê cũng kết thúc. Nhân dịp này ông đã cho ra đời sáng tác “Mùa Sầu Riêng”.
Đêm nay sương lạnh, hai đứa chung chăn chuyền nhau chung điếu thuốc
Anh hiểu cho tôi dẫu rằng mình nhà binh
Nhưng cũng đôi khi mình mơ mộng một lần
Những đêm nằm thương tình thơ ngây đã qua
Lòng buồn nhiều hơn vui, nên lần đi phép cuối tuần này gặp em. Bài hát “Mùa Sầu Riêng” là lời kể của tác giả với người bạn ở chung trong quân ngũ, ông kể về những ngày tháng khó khăn của mình và vợ, tỏ lòng biết ơn, trân trọng với người vợ đã cùng ông vượt qua bao thăng thầm để gầy dựng tổ ấm hạnh phúc. “Anh hiểu cho tôi dẫu rằng mình nhà binh”, nhưng có những đêm tôi lại mộng mơ, thơ thẩn, nghĩ mà “thương tình thơ ngây đã qua”. Tác giả luôn nhớ về người vợ của mình, nhớ về cô những ngày lặng lẽ ở bên mà “lòng buồn nhiều hơn vui”. Thương người vợ dịu hiền đã cùng mình chịu khó, cô là tiểu thư khuê các nhưng vẫn không ngại khó mà theo mình sống cuộc sống bình thường giản dị. Có lẽ vì thế mà nhạc sĩ cảm thấy buồn, thấy giận bản thân mình, thế nên ông luôn chờ đợi đến ngày về phép để được về nhà. “Nên lần này đi phép cuối tuần này gặp em”.
Đã bốn năm rồi, hai đứa tôi thương vì chung nhau chí hướng
Tôi kể anh nghe cũng vào mùa sầu riêng
Buông bút buông nghiêng rời xa tuổi ngọc ngà
Bỏ quên người yêu vào đêm không ánh sao
Mà hồn ngỡ chiêm bao.
Nên mùa chia cách cũng là mùa sầu riêng.
“Đã bốn năm rồi, hai đứa tôi thương vì chung nhau chí hướng”. Cụm từ “chung chí hướng” thường xuất hiện trong các bài nhạc của nhạc sĩ Hoàng Trang. Trong ca khúc Đêm Ru Điệu Nhớ ông cũng nhắc đến:
Ngày đầu gặp nhau vì chung lý tưởng mình trao tiếng cười
Cùng một quê hương, cùng chung chí hướng
Kết nên câu chuyện ân tình ngày nay…
Nhạc sĩ và vợ có cùng chung chí hướng nên hợp và đến được với nhau dù khác biệt về hoàn cảnh gia đình. Họ có chung niềm khao khát về một tình yêu lâu bền, một ngôi nhà hạnh phúc. “Tôi kể anh nghe vào mùa sầu riêng”, “bỏ quên người yêu vào đêm không ánh sao”. “Nên mùa chia cách cũng là mùa sầu riêng”. Mùa sầu riêng ấy ta chia xa mà hồn ngỡ chiêm bao, có thể đây là thời điểm nhạc sĩ vào quân ngũ, “buông bút nghiêng tuổi ngọc ngà”, rời xa gia đình, xa người vợ thân yêu.
Hôm qua nhận được thư người yêu, viết cho tôi hỏi rằng:
Anh có nghe ve sầu rưng rưng mùa hạ!
Anh có nhớ tôi ta sánh bước trong vuông sầu riêng xưa?
Anh ơi! mùa sầu riêng đã chín
Nhớ thương cũng chín mùi
Nhưng chiến chinh mang người trai chưa trả lại
Đêm vắng bóng trong cơn luyến nhớ em hay mộng hay mơ
Khi yêu một người lính, tình yêu ấy gói gọn trong thương nhớ và hy vọng. Sự nhớ nhung, lãng mạn ấy luôn xuất phát từ tình cảm cao cả, thương anh nơi tiền tuyến, nhớ những ngày chung vui, nhớ mùa sầu riêng xưa, nhớ thương ấy nay đã chín mùi. “Anh ơi! Mùa sầu riêng đã chín”, anh có nhớ chăng mùa sầu riêng ấy ta cùng sánh bước bên nhau, nay mùa sầu riêng đã trở lại, nhưng đôi ta không còn chung bước trong vuông sầu riêng nữa. Chiến chinh đã mang anh đi, biết khi nào gặp lại. Trong đêm vắng, nỗi nhớ em, nhớ nhà trỗi dậy mà tâm hồn như mộng như mơ.
Khi yêu nhau rồi, hai đứa hai nơi làm sao không bối rối
Nhưng còn quê hương khói lửa mịt mờ tuôn
Nên dầu tuy xa người yêu tuổi ngọc ngà
Trái tim đời tôi thề dâng cho núi sông
Mộng lòng là chinh nhân, nên mùa chia cách cũng là mùa sầu riêng
Có ai hiểu được nỗi lòng của những người yêu nhau nhưng lại phải xa nhau. Tâm trạng rối bời, nhớ nhung người thương, đau buồn dằn vặt, nhưng mọi thứ đều phải gác lại vì “quê hương khói lửa mịt mờ tuôn”, quê hương còn chưa được hòa bình thì làm sao dám nghĩ đến chuyện lứa đôi. Người lính xa nhà, mang trong mình sứ mệnh lớn giúp ta lớn và trưởng thành hơn rất nhiều. Khi yêu em tôi trao một trái tim nồng nàn, cháy bỏng. Đối với Tổ quốc, tôi dành một tình yêu mạnh mẽ, trung thành. Khi yêu ai cũng muốn được ở cạnh người mình yêu, nhưng quê hương còn khói lửa, Tổ Quốc đang vẫy gọi, tình yêu của anh có cả em và Tổ Quốc, anh dành cả trái tim để cống hiến hết mình cho núi sông. Anh luôn nhớ mùa sầu riêng ấy, mùa mà anh là chinh nhân, cũng là mùa chúng ta xa nhau.
Đêm nay sương lạnh
Hai đứa chung chăn chuyền nhau chung điếu thuốc
Anh hiểu . . . cho tôi dẫu rằng mình nhà binh
Nhưng cũng . . . đôi khi mình mơ mộng một lần
Những đêm . . . nằm thương tình thơ ngây đã qua
Lòng buồn nhiều hơn vui
Nên lần đi phép . . . cuối tuần này gặp em
Đã bốn năm rồi
Hai đứa tôi thương vì chung nhau chí hướng
Tôi kể . . . anh nghe cũng vào mùa sầu riêng
Buông bút . . . buông nghiên rời xa tuổi ngọc ngà
Bỏ quên . . . người yêu vào đêm không ánh sao
Mà hồn ngỡ chiêm bao
Nên mùa chia cách . . . cũng là mùa sầu riêng
Điệp khúc
Hôm qua . . . nhận được thư người yêu
Viết cho tôi hỏi rằng:
Anh có nghe ve sầu rưng rưng mùa hạ !
Anh có nhớ . . . tôi ta sánh bước trong vuông sầu riêng xưa ?
Anh ơi! . . . mùa sầu riêng đã chín
Nhớ thương cũng chín mùi
Nhưng chiến chinh mang người trai chưa trả lại
Đêm vắng bóng . . . trong cơn luyến nhớ em hay mộng hay mơ
Khi yêu nhau rồi
Hai đứa hai nơi làm sao không bối rối
Nhưng còn . . . quê hương khói lửa mịt mờ tuôn
Nên dầu . . . tuy xa người yêu tuổi ngọc ngà
Trái tim . . . đời tôi thề dâng cho núi sông
Mộng lòng là chinh nhân
Nên mùa chia cách . . . cũng là mùa sầu riêng