Công chúng biết đến người nhạc sĩ tài hoa Đỗ Lễ (1941-1997), người cha đẻ của những bản tình ca dở dang như Tình Phụ, Sang Ngang, Chia tay… Đỗ Lễ nổi tiếng với những ca khúc mang nỗi sầu đau về tình yêu, những chuyện tình dang dở trong nhạc khúc cũng như cuộc đời người nghệ sĩ tài hoa lận đận trong tình duyên. Nhưng trong những sáng tác của mình, Đỗ Lễ có viết một ca khúc về tình đầu e ấp và ngây thơ là “Dại khờ”. “Dại Khờ” là một bài hát về mối tình đầu thuở mới yêu nhau e ấp ngại ngùng, là những chiếc hôn khiến người người yêu bé nhỏ ngại ngùng đỏ mặt.Dù không phải kể về chia tay, dở dang, nhưng ở “Dại Khờ”, người nghe vẫn cảm nhận đâu đó một nỗi sầu giấu kín và phiêu đãng len lỏi vào từng cung nhạc xuyên suốt bài ca.
Yêu người yêu bé bỏng dại khờ
Thương người thương bé nhỏ đợi chờ
Cho đôi mắt em buồn tênh
Khi đôi mắt em sầu thêm
Cho lòng tê tái rã rời
Sợ tình tan vỡ anh ơi.
Mở đầu bài hát là hình ảnh cô gái anh yêu với đôi mắt buồn. Cô gái anh yêu là một cô người yêu bé bỏng dại khờ, một cô gái luôn chờ đợi anh, cô gái có đôi mắt buồn tênh như chứa vạn nỗi sầu. Mắt em luôn buồn. luôn sầu vì em dại khờ sợ tình mình vỡ tan. Tình yêu của em dành cho anh đong đầy trong ánh mắt. Một tình yêu dại dờ nhưng nồng nàn và đằm thắm. Bức tranh chân dung về người yêu bé bỏng ấy được nổi bậc bởi đôi mắt sầu, nỗi sầu ấy như dai dẳng suốt cả bài hát. Và như một thông điệp dự báo cho một cuộc tình đẹp nhưng đầy going gió và sầu đau.
Hôn người yêu bé bỏng lần đầu
Như tình thu với trăng buồn sầu
Cho đôi má em ửng hồng
Cho đôi mắt em thẹn thùng
Ôi tình yêu dấu ban đầu
Tình đẹp như những trái sầu.
Những ký ức trong anh vẫn sống động như ngày đầu, ngày lần đầu “hôn người yêu bé bỏng”, nụ hôn ấy như “tình thu với trăng buồn sầu”. Nụ hôn đầu khiến “cho đôi má em ửng hồng/ cho đôi mắt em thẹn thùng”. Nụ hôn đầu nhẹ nhàng và tình tứ như lan tỏa yêu thương trong từ cung nhạc, lời bài hát cũng thêm tình nồng. Bức tranh cô gái nhỏ như rõ nét và sống động hơn bởi những e thẹn, đôi mắt sầu ngày nào nay là “đôi mắt thẹn thùng” khi yêu. Cuộc tình đầu thuở mới yêu là những kỷ niệm đẹp và những ký ức khó phai, là “tình đẹp như những trái sầu”. Không hiểu vì sao dù tình đẹp nhưng tác giả lại so sánh cùng “trái sầu”, phải chăng đây là những dự cảm về một tình yêu tuy đẹp nhưng lại mang sầu.
Xin em đừng khóc, xin em đừng giận
Xin em đừng trách, xin em đừng buồn nhé em
Xin em đừng khóc, xin em đừng hờn
Cho em thường nói khi trời đổ mưa
Anh dìu em đi .. Anh dìu em đi cho đông vừa tàn.
Người yêu bé bỏng ơi, xin em đừng khóc, đừng giận, đừng trách, đừng buồn em nhé. Anh luôn mong em luôn vui vẻ và hạnh phúc, nên xin em đừng hờn giận rơi lệ. Khi trời đổ cơn mưa, anh sẽ dìu em đi, anh đi cùng em qua những ngày đông tàn nên xin em đừng khóc. Câu hát như sự bối rối, van xin người yêu đừng hờn giận, đừng khóc của chàng trai. “Xin em đừng” như một lời lặp lại cho sự bối rối, ngập ngừng và đau lòng của chàng trai khi thấy người mình yêu rơi lệ. Là sự nâng niu, yêu thương của anh dành cho người yêu, những ước muốn thực hiện lời hứa sẽ dìu cô đi trong trời mưa, cùng cô đi qua những ngày đông lạnh giá.
Khi người yêu cúi mặt lần đầu
Cho làn môi chấp nhận tình sầu
Cho em khóc thu vừa sang
Nghe xót xa mộng vàng
Cho tình lưu luyến ban đầu
Tựa mùa thu vắng trăng sầu.
Dù kể về tình đầu thơ ngây, về những nồng nàn của thương yêu nhưng đau đó trong nhạc khúc vẫn mang một nỗi sầu chôn giấu, là những lời từ về cuộc tình đẹp như “tình sầu”. Phải đó là những dự báo của tác giả với chuyện tình mình, những lo lắng bỏ ngỏ không thành lời cho tình yêu này. Dù tương lai có ra sau, nhưng họ vẫn hạnh phúc ở thời điểm đó, vẫn bồi hồi xao xuyến “khi người yêu cúi mặt lần đầu/ cho làn môi chấp nhận tình sầu”. Chuyện tình đẹp phải chăng đều dang dở, “mộng vàng” đều xót xa chăng? Chuyện tình lưu luyến dù tươi đẹp nhưng luôn mang sầu, như thu kia dù đẹp vẫn “vắng trăng sầu”.
“Dại khờ” tuy không viết về chuyện tình dang dở, không trực tiếp nói về đau xót tình yêu mà vẫn mang âm hưởng sầu dâng trong từng nụ hôn đầu. Nhạc khúc như con thuyền nhỏ chở đầy cảm xúc xuôi về quá khứ với tình đầu đẹp đầy xuyến xao, là những bồi hồi của cái hôn đầu môi chạm môi, những sầu dâng trong ánh mắt người yêu về dự cảm của một cuộc tình tan vỡ. Nhạc sĩ Đỗ Lễ, một người tài hoa nhưng bạc mệnh, một trái tim chân thành yêu nhưng lại gặp muôn vàn trắc trở trong tình yêu và hôn nhân nên trong các nhạc khúc của ông luôn toát lên một nỗi sầu chôn giấu. “Dại khờ” là đứa con tinh thần của ông, một minh chứng cho hồn nhạc sầu của Đỗ Lễ.
Yêu người yêu bé bỏng dại khờ
Thương người thương bé nhỏ đợi chờ
Cho đôi mắt em buồn tênh
Khi đôi mắt em sầu thêm
Cho lòng tê tái rã rời
Sợ tình tan vỡ anh ơi.
Hôn người yêu bé bỏng lần đầu
Như tình thu với trăng buồn sầu
Cho đôi má em ửng hồng
Cho đôi mắt em thẹn thùng
Ôi tình yêu dấu ban đầu
Tình đẹp như những trái sầu.
Xin em đừng khóc, xin em đừng giận
Xin em đừng trách, xin em đừng buồn nhé em
Xin em đừng khóc, xin em đừng hờn
Cho em thường nói khi trời đổ mưa
Anh dìu em đi .. Anh dìu em đi cho đông vừa tàn.
Khi người yêu cúi mặt lần đầu
Cho làn môi chấp nhận tình sầu
Cho em khóc thu vừa sang
Nghe xót xa mộng vàng
Cho tình lưu luyến ban đầu
Tựa mùa thu vắng trăng sầu.