Nhạc sĩ Y Vũ là tác giả của rất nhiều ca khúc nổi tiếng như Kim, Điên, Hận, Kỷ niệm chúng mình, Màu hoa trắng,….Ông tên thật là Trần Gia Hội, sinh năm 1940 tại Hà Nội. Y Vũ là em ruột của cố nhạc sĩ Y Vân, từ nhỏ ông đã được anh của mình dạy âm nhạc, nghệ danh Y Vũ được lấy vần theo tên người anh ruột là Y Vân.
Nhằm đánh dấu riêng phong cách nhạc của mình, Y Vũ có những ca khúc đặc biệt tựa đề chỉ có 1 chữ ví dụ như là Kim, Điên (viết trong tình trạng điên đảo về một mối tình, ông kể rằng cứ lơ ngơ, chìm trong men say, đi lang thang trên đường phố một thời gian dài, sau này dần hồi phục thì mới viết bài điên), Tình và nhạc khúc Hận.
Hận là một ca khúc mà nhan đề chỉ gồm một từ, mang sắc thái đau đớn và u buồn của một cuộc tình tan vỡ. Yêu quá nhiều, nên khi tình tan vỡ ta lại hận sao người vội phụ câu thề, sớm quên đi ta.
Hận người sao sớm quên ta
Nỡ quên ta đã quên ta rồi
Hận người sao đã cho ta
Những say mê rồi người đi mất
Ta hận người khi tình tan vỡ, ta vẫn luôn nhớ luôn thương người. Nhưng người lại “sao sớm quên ta”, ta hận người vì đã quên ta rồi. Ranh giới giữa yêu và hận luôn mỏng manh như thế, ta hận người, ta trách người vì ta đã từng rất yêu người… Ta từng yêu nhau, từng có nhau, từng nói nhwuxng lời nhớ thương mãi muôn đời nhưng sao vừa quay lưng, cuộc tình tan người vội quên ta, để ta phải hận. “Hận người sao đã quên ta/ Những say mê rồi người đi mất”, người đã trao ta hy vọng, cho tay say cho ta mê trong tình yêu ngày trước, để rồi nay người đi mất, mình ta cô đơn trong đau sầu và buồn hận.
Hận người sao bỏ rơi ta
Trong những lần ta quá cô đơn
Trong những ngày tháng ta đau buồn
Thì người cười trên vũng lệ rơi
Ta hận người đã bỏ rơi ta, bỏ lại mình ta một mình trong nỗi cô đơn bủa vây. Ta hận người khi bỏ rơi lại một mình ta trong những tháng ngày ta đau buồn nhất. Ta hận khi “người cười trên vũng lệ rơi” của ta. Nỗi hận ấy được tạo thành do những lần phụ bạc và đắng cay đến từ người ta đã từng thương. Ta từng thương người, từng yêu người, từng mong muốn dành tất cả những điều tốt đẹp nhất để có thể cho người cuộc sống hạnh phúc nhất. Nhưng cái ta nhận được chỉ là sự phụ bạc đến vô tình, là khi ta cô đơn và đau buồn nhất, người chọn bỏ rơi ta, bỏ lại ta với bóng đen của sự đau thương, là hận khi người cười trên vũng lệ ta rơi…
Hận người mang đến cho ta
Phút giây xưa biết bao kỷ niệm
Rồi người đem bán cho ai
Trái tim yêu và lời đã hứa
Ta cũng hận người khi xưa đã mang đến cho ta bao kỷ niệm đẹp, để rồi hôm nay khi chia xa người “đem bán cho ai trái tim và lời đã hứa”. Có lẽ, nỗi đau khi nhớ về những tháng ngày hạnh phúc, những lời hứa đã trao khi còn yêu mới là điều làm ta đau và hận. Đau cho chuyện tình của chính mình, đau cho mỗi tình ngỡ sẽ trăm năm nhưng hóa thành trò cười cho người mua vui, cho người mang tình yêu và chân thành của ta mang bán. Lạ hận, hận vì tình người bạc bẽo, hận vì người đã bán chân tình của ta dành cho người. Một chút mỉa mai nhưng sao quá cay đắng, tình yêu là gì để khi tình tan, ta ôm hận muôn đời…
Hận người ta thấy hôn mê
Trong biển đời tình cuốn xô đi
Ta khóc hận đắng cay dâng đầy
Ôi cuộc tình là thoáng mây bay
Ta hận người và ta muốn cho mình được hôn mê đi, để ta được thả mình trôi theo biển tình và để “biển đời cuốn xô đi”. Ta đã hận và đã khóc, khóc thật nhiều cho sự cay đắng này, khóc cho một chuyện tình chỉ là thoáng mây bay.
Có lẽ khocs và hận và trách người vô tình bỏ rơi ta đều là xúc cảm rất đỗi đời thường của những ai đang bị bủa vây trong cuộc tình tan vỡ. Ta khóc cho chính mình, khóc cho kỷ niệm xưa, khóc cho phận đời trái ngang người vô tình, khóc để tim phần nào bớt đi cơn đau, khóc để ta phần nào trút được nỗi niềm cô đơn và uất nghẹn. Chỉ là… khóc thì đã khóc rồi, trách ta cũng đã trách người, hận người và hận tình đời. Ta đã làm tất cả nhưng khi đêm về lại không thể chiến thắng và vượt qua nỗi cô đơn của lòng mình.
Từng đêm ta nhìn ta
Thấy ta trên tường vôi
Bóng ta đang nhìn ta rã rời
Và ta với quạnh hiu mỗi khi ta nhìn ta
Dẫu chỉ là chiếc bóng
Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Mạnh Quỳnh trình bày
Ta vẫn yếu mềm và đơn côi mỗi khi đêm về “từng đêm ta nhìn ta” thấy bóng ta in trên tường vô, một cái bóng đang nhìn lại chính ta trong trạng thái rã rời và quạnh hiu. Ta nhìn chiếc bóng kia, chiếc bóng lẻ loi in trên tường vôi, bóng và ta, hai mà một, đều hiu quạnh… Đêm đen và chiếc bóng lẻ loi ấy như vẽ lại một khung cảnh của sự cô đơn, lòng người phải trống trãi thế nào thì đêm về mới có thể nhìn bóng mình mà thương cho phận của chính bản thân mình. Nhìn chiếc bóng lẻ loi mà xót thương thân mình đơn côi.
Hận người sao chóng quên đi
Lúc yêu đương có nhau trong đời
Hận người bôi xóa trên môi
Những tin yêu giờ là gian dối
Nêm ta hận người sao chóng quên đi, hận người khi quên những kỷ niệm của lúc yêu đương có nhau trong đời. Hận người vì đã xóa đi bao câu hẹn thề ngày ấy, hận vì những tin yêu giờ chỉ là gian dối. và đâu đó, trong tận sâu trong đáy lòng của chính mình, ta hận bản thân ta sao không thể quên người, quên một người chẳng còn nhớ ta, ta hận mình sao không thể chóng quên người như cách mà người quên ta….\
Hận người thay áo yêu nhanh
Như trở bàn tay dễ như mơ
Ta đã hoài phí trong mong chờ
Để rồi người hờ hững đi qua
Ta hận người vội quên ta để “thay áo yêu nhanh”, với người thay áo yêu sao nhanh “như trở bàn tay dễ như mơ”. Người bỏ rơi ta mà đi theo tình yêu mới, bỏ lại câu thề, bỏ lại những kỷ niệm xưa, người bỏ rơi ta rồi “người hờ hững đi qua”. Chỉ có ta là phí hoài những mong chờ rằng người sẽ quay về. Ta trao đi chân thành khi yêu, lúc người quay bước ra đi ta vẫn ôm nỗi mong chờ ngày người quay lại, nhưng người thì không. Người bỏ rơi ta, người theo tình mới và hờ hững bước qua như chưa từng quen nhau…
“Hận”, như chính cái nhan đề của bài hát, nỗi hận xuyên suốt cả nhạc khúc, hận cho chuyện tình tan vỡ, hận vì người phụ bạc quên nghĩa quên tình, hận và bất lực với chính bản thân của mình. Chúng ta thường nghĩ rằng chỉ có thể chính tác giả đã hận mới có thể viết nên nahcj khúc tràn ngập đớn đau và ray rứt của hận sầu như thế, nhưng theo nahcj sĩ Y Vũ chia sẻ, các cảm hứng sáng tác của ông là do khi tức cảnh sinh tình, vô tình đọc các mẩu truyện trên sách, báo, thấy hoàn cảnh người khổ đau là có thể viết được bài tâm sự chứ không phải lúc nào cũng là chính mình trong đó. Có lẽ chính nỗi niềm thấu cảm cho hoàn cảnh của những người khổ đau ấy mà Y Vũ đã sáng tác nên nhạc khúc “Hận”, thay người trong cuộc chia sẻ nỗi đau, và mang lại cho đời một nhạc khúc bất hủ.
Hận người sao sớm quên ta
Nỡ quên ta đã quên ta rồi
Hận người sao đã cho ta
Những say mê rồi người đi mất
Hận người sao bỏ rơi ta
Trong những lần ta quá cô đơn
Trong những ngày tháng ta đau buồn
Thì người cười trên vũng lệ rơi
Hận người mang đến cho ta
Phút giây xưa biết bao kỷ niệm
Rồi người đem bán cho ai
Trái tim yêu và lời đã hứa
Hận người ta thấy hôn mê
Trong biển đời tình cuốn xô đi
Ta khóc hận đắng cay dâng đầy
Ôi cuộc tình là thoáng mây bay
Điệp khúc:
Từng đêm ta nhìn ta
Thấy ta trên tường vôi
Bóng ta đang nhìn ta rã rời
Và ta với quạnh hiu mỗi khi ta nhìn ta
Dẫu chỉ là chiếc bóng
Hận người sao chóng quên đi
Lúc yêu đương có nhau trong đời
Hận người bôi xóa trên môi
Những tin yêu giờ là gian dối
Hận người thay áo yêu nhanh
Như trở bàn tay dễ như mơ
Ta đã hoài phí trong mong chờ
Để rồi người hờ hững đi qua