“Trót Dại” – Một lần yêu, một đời nhớ về chuyện tình ngọt ngào nhưng cay đắng, hần sầu trăm năm

Đăng ngày 21/08/2024

Nhạc sĩ Tuấn Hải (1939) là một nhạc sĩ nhạc vàng nổi tiếng, tác giả của các ca khúc như : 100%, Phượng Buồn, Cơn Mê Tình Ái, Như Một Cơn Mê, Lời Con Xin Chúa,… Ông tên thật là Lê Xuân Nghị,  người con của vùng đất cảng biển Hải Phòng, bén duyên với nghệ thuật, Tuấn Hải đã sáng tác với hơn 100 ca khúc, và nhận được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi sáng tác. Ngoài bút danh Tuấn Hải, ông còn sử dụng bút danh khác như Lê Kim Khánh (tên con trai ông) hay Song Kim. Ở một sáng tác của mình, ông thường viết tác giả là cả hai bút danh Tuấn Hải- Lê Kim Khánh.

Trong hơn 100 tác phẩm của Tuấn Hải, không thể không kể về một chuyện tình đầy hận sầu, một lần yêu cả đời hận ở bài hát “Trót dại hay còn có một tên khác là “Lỡ lầm”. “Trót dại” một nhạc khúc nổi tiếng của nhạc sĩ Tuấn Hải viết về tình yêu bị lừa dối của một cô gái. Bài hát là bức tranh kỷ niệm chứa đầy những lời hứa cho cuộc tình chớm nở, nhưng rồi thời gian qua, lời hứa ngày nào nay cũng vụt bay, tình yêu nồng thắm ngày nào nay là hận sầu muôn đời.

Lúc vừa lớn em biết chi tình yêu

Có người đến xin muốn được làm quen

Lòng em bối rối xôn xao

Những khi anh thường trộm nhìn

Em không hiểu gì lắc đầu liên miên.

Sheet nhạc Trót dại (Lỡ lầm) PDF, Lời & hợp âm | Nhạc Nhẽo

Mở đầu nhạc khúc là bức tranh kỷ niệm về ngày mới quen. Thuở ấy “lúc vừa lớn em biết chi tình yêu” là anh đến, anh ngỏ lời “muốn được làm quen”. Khi ấy như bao cô gái trẻ khác, lần đầu đối diện người khác giới và nghe người ngỏ ý muốn được làm quen khiến “lòng em bối rối xôn xao”. Và càng ngại ngùng e ngại hơn mỗi khi thấy anh trộm nhìn em. Anh ngỏ ý muốn làm quen nhưng em lại ngại ngùng “em không hiểu gì lắc đầu liên miên”. Ký ức về ngày ấy hiện về với tất cả sự hồn nhiên của tâm hồn thiếu nữ thuở mới yêu, những ngại ngùng e dè “lắc đầu liên miên”. Rồi cứ ngỡ chúng ta sẽ không có gì, nhưng “chữ ngờ thế gian có ai học đâu”, chúng ta vậy mà lại quen nhau, lại yêu nhau.

Chữ ngờ thế gian có ai học đâu

Ấy vừa mới quen chữ tình in sâu

Tưởng rằng mãi mãi thương nhau

Sẽ không bao giờ nhạt màu

Vì chữ “ngờ” không ai được học, cũng không ai biết đến nên chúng mình cứ thế mà quen nhau. “Ấy vừa mới quen chữ tình in sâu”, tình yêu của chúng ta cũng in sâu trong tim em. Lúc ấy em đơn thuần nghĩ, tình chúng ta sẽ mãi đậm sâu, chúng mình “mãi mãi thương nhau”, và tình yêu ấy sẽ không bao giờ nhạt màu, mối tình mãi xanh. Khi mới yêu, những hạnh phúc anh mang lại khiến em lầm tưởng đó là tình yêu mãi mãi, một tình yêu vĩnh cửu cùng thời gian. Nhưng nào ngờ, đâu ai biết “mãi mãi” là bao lâu, cũng đâu ai chắc tình sẽ không phai màu. Ngày ấy tim non rung động, trao tình yêu nồng thắm, để rồi thời gian phôi phai kỷ niệm, người cũng thay lòng “tình biến thành hận sâu”.

Nhưng nay tình biến thành hận sâu

Dù cho ai đã phụ tình

Đem hững hờ đổi trao với mình

Làm sao tôi quên được người yêu?

TRÓT DẠI | Tuấn Hải,Lê Kim Khánh | Giao Linh

Dù người đã quên câu hẹn thề, quên những kỷ niệm đẹp thuở mới yêu và quên đi lời hứa thủy chung. Người vội đến rồi vội đi, mang theo tất cả tình yêu nồng nàn của tôi. Dù người vô tình bước đi, vô tình mang tình yêu và vô tình gieo thương nhớ hận sầu nhưng “làm sao tôi quên được người yêu”. Dù người có vô tình đã không còn yêu tôi, nhưng tôi lại không thể vô tình như người, không thể quên đi người mình yêu. Vì tôi yêu người, một tình yêu thuần khiết “không tính thiệt hơn”.

Trót dại đã yêu không tính thiệt hơn

Dẫu nghèo trắng tay chấp nhận cô đơn

Ngàn năm ghi khắc trong tim

Những câu ân tình ngọt mềm

Tôi yêu người, trao con tim chứa chan tình yêu nồng thắm thủy chung và không tính thiệt hơn cho người vô tâm. Là tôi trót dại, lỡ yêu người, lỡ tin người và lỡ để tình mình đậm sâu. Nên giờ đây “dẫu nghèo trắng tay chấn nhận cô đơn”. Và dù cho thời gian có trôi qua bao lâu, thì tình tôi vẫn sẽ thế, vẫn thủy chung và “ngàn năm ghi khắc trong tim/ Những câu ân tình ngọt mềm”. Tôi sẽ ghi khắc trong trái tim mình những kỷ niệm, những câu ân tình ngọt ngào vào mềm mỏng người trao tôi thuở ban đầu. Vì tôi trót dại yêu người, trót dại “yêu anh một lần muôn đời chẳng quên!”. Tôi không trách gì khi người thay đổi, khi người vô tình quên đi tình xưa, mà tôi chỉ trách mình lỡ lầm yêu người. Trái tim tôi chỉ chứa hình bóng một người, chỉ trao tim một lần cho người, nên dù người có vô tình thì tôi vẫn giữ tim mình thủy chung. Khắc ghi lại những kỷ niệm và chôn giấu vào tận đáy lòng dẫu cho cuộc sống có nghèo trắng đôi bàn tay thì tôi vẫn thủy chung muôn đời với tình yêu này.

“Trót dại” như một câu chuyện mà mở đầu ngọt ngào bao nhiêu thì kết thúc đắng cay và hận sầu bấy nhiêu. Bài hát là điệu nhạc buồn cho những trái tim tan vỡ khi người quay lưng ra đi, bỏ lại những câu ân tình ngọt mềm. Một lần yêu là một đời chẳng quên.

Lúc vừa lớn em biết chi tình yêu
Có người đến xin muốn được làm quen
Lòng em bối rối xôn xao
Những khi anh thường trộm nhìn
Em không hiểu gì lắc đầu liên miên.

Chữ ngờ thế gian có ai học đâu
Ấy vừa mới quen chữ tình đã in sâu
Tưởng rằng mãi mãi thương nhau
Sẽ không bao giờ nhạt màu
Nhưng nay tình đầu biến thành hận sâu.

[ĐK:] Dù cho ai đã phụ tình
Đem hững hờ đổi trao với mình
Làm sao tôi quên được người yêu?

Trót dại đã yêu không tính suy thiệt hơn
Dẫu nghèo trắng tay chấp nhận đời cô đơn
Ngàn năm ghi khắc trong tim
Những câu ân tình ngọt mềm
Yêu anh một lần muôn đời chẳng quên!